Có một số sự việc thần kì như vậy đấy, trực giác và linh cảm của vài người đúng là chuẩn xác một cách không thể ngờ tới.
Đó là một sáng sớm nhẹ nhàng thoải mái không khô hanh, Bạch Yến Thừa vừa mới ở trong sân rửa mặt xong, trong tay bưng một chậy nước đi về ký túc xá.
Đã qua một tuần kể từ khi anh đưa Túc Tinh Dã rời khỏi đây, trong lúc đó hai người không có liên lạc, anh cùng đồng nghiệp thì đắm chìm trong bầu không khí căng thẳng của công việc, không có thời gian quan tâm đến cái khác, về đêm khó ngủ, thỉnh thoảng anh lại nhớ đến khuôn mặt xinh đẹp khiến cho người ta nhìn một lần khó quên của Túc Tinh Dã.
Chỉ cần nghĩ đến Túc Tinh Dã, anh đã cảm thấy vừa ấm áp xen lẫn với lo lắng khó hiểu, cảm giác này rất khó chịu, anh không phải người thích tự ngược, lần nào cũng ép bản thân di dời sự chú ý, chủ yếu là để giảm đi nỗi sầu lo mà tự anh đa sầu đa cảm mang tới.
Nhưng mà đã một tuần rồi, anh không tìm được cách để cưỡng ép chính mình nữa.
Anh đem đồ rửa mặt về phòng ký túc xá, vuốt ve điện thoại không có tín hiệu rồi đi về phía phòng của chủ nhiệm Lương.
Anh vừa đi vừa kiểm tra lịch trong điện thoại, xác nhận ngày mai đúng là sinh nhật hai mươi tuổi của Túc Tinh Dã.
Lúc đi ngang qua hành lang, anh gặp được Tống Phi Phi, đối phương chào hỏi anh, anh cũng tranh thủ đáp lại,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/em-ay-dang-gia-vo-ngoan-do/2560174/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.