“Ối chao, đây là phòng làm việc hay khách sạn thế?”
Hạ Kiều giật bắn mình, vội vàng nhảy xuống, một tay che mặt. Đúng là nghiệp quật sớm, lần đầu buông thả ở chỗ làm việc liền lập tức bị bắt gặp. Xấu hổ để đâu cho hết.
Mà cái con người kia lại bình thản như không, trước khi cô chạy đi còn cố ý kéo lại chọc ghẹo, anh kéo tay cô hôn thêm một cái rồi mới chịu thả người.
Bạn thân đứng giữa văn phòng trố mắt: “Cái củ đậu, thì ra giám đốc và phó giám đốc mỗi ngày đi làm kiểu này đây hả?”
Kiên Định ung dung đứng dậy, anh ra bàn trà ngồi xuống pha nước: “Lát em đổi mật khẩu, lần sau anh không được tự ý vào phòng làm việc của em như thế nữa.”
Bạn thân rất muốn chửi thề, xong rất nhanh nuốt xuống, đá đá chân Kiên Định thăm dò: “Tự nhiên ân ái thế? Bị cái gì kích thích à?”
Nghĩ nghĩ một lát, bạn thân nhớ ra gì đó à một tiếng: “Hay ghen với em Yến rồi.”
“Kiều sẽ không như vậy.”
Bạn thân xì một tiếng: “Chưa tới lúc.”
“Anh có chuyện gì không?” Kiên Định hỏi.
Bạn thân lúc này mới nhớ ra chuyện chính, sáp lại gần: “Cuộc thi hoa hậu đá quý ấy…”
Kiên Định ngắt lời: “Em không đồng ý.”
Anh ngả người dựa vào lưng ghế, nhìn bạn thân sau xa: “Chỗ anh em em nhắc anh, tuổi trẻ chơi bời thế nào cũng được. Giờ anh có gia đình rồi, trước khi làm gì cũng phải nhớ đến cái Sâu, đừng vì một chút
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/em-anh-va-co-ay/3471526/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.