🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Tôi nặng nề đập đầu mình vào bức tường trước mặt, càng lúc càng hận suy nghĩ tồi tàn của tôi ngày ấy, hận tôi bất lực của bây giờ.



Một cánh tay vỗ vào vai tôi, hộ lý chăm sóc em nhìn tôi bằng cặp mắt ráo hoảnh: “Đừng gây tiếng ồn, chị ấy rất khó vào giấc.”



Tôi lau mặt, thay đổi quần áo, để kệ vết thương trên đầu vào phòng tìm em. Cẩn thận chạm vào những ngón tay lạnh buốt của em.



Em yếu đi trông thấy mỗi ngày, có lúc đột nhiên nói rất nhiều, dần dần tôi nhận ra là do em không nghe được nữa.



Tôi giành hết việc chăm em của hộ lý, mặc kệ là ăn uống, tắm rửa hay lau chùi vệ sinh. Cô hộ lý thấy vậy cũng chẳng cản tôi, có lần còn nói với tôi rất chân thành: “Thâm tình đến muộn có cũng như không.”



Tôi không đáp lời.



Người duy nhất có tư cách mắng chửi tôi đang nằm đó, héo mòn.



Sóng nói với tôi, thậm chí trước khi đến hòn Gầm Ghì, em đã liên hệ sẵn với đơn vị tổ chức tang lễ, chuẩn bị kế hoạch đầy đủ cả rồi. Tôi vuốt ve mái tóc xơ xác của em, hoá ra em đã cô độc lẻ loi như vậy.



Tôi thà rằng tất cả đớn đau khổ sở em chịu đựng đổ hết lên người mình, ước ao người bị bệnh là tôi chứ không phải em.



Ước ao, vô dụng biết bao.



Hôm nay em bỗng nói nhiều hơn, tôi ghé lại gần nghe mới biết em đang dặn dò đủ thứ với người nhà, tôi hoảng loạn quay

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/em-anh-va-co-ay/3471518/chuong-18.html

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.