Thế giới này có vài góc
Trong bóng đêm
Chúng ta vẫn luôn biết nó có tồn tại
Song lại chưa từng biết nó ở ngay bên cạnh.
—Tô Tử Quân.
————————-
Trời tối dần, Lộ Tu Viễn và cô trò chuyện câu được câu không. Cho đến khi người tới kiểm tra nhìn họ một cái, sau đó lại đóng cửa một lần nữa. Lộ Tu Viễn nheo mắt. “Cách nửa tiếng bọn chúng sẽ vào xem một lần.”
Tô Tử Quân kinh ngạc, thì ra anh ta vẫn luôn quan sát điều này.
“Vậy bây giờ nên làm thế nào?”
Anh ta đứng dậy. “Tìm xem ở đây có lối ra nào không.”
Tô Tử Quân gật đầu, lên tầng theo anh ta. Chẳng cần quá ngốc, tầng trệt chắc chắn được bảo vệ nghiêm ngặt trước. Có điều, chuyện khiến họ thất vọng là tầng hai cũng bị đóng chặt.
“Sao đây?” Tô Tử Quân hơi nản lòng, chỗ này có vẻ đã được kiểm tra, không có bất cứ công cụ nào có thể dùng được.
Lộ Tu Viễn không quá sốt ruột. “Lên trên xem thêm đã.”
Lên trên là tầng ba rồi, họ bắt buộc phải cẩn thận, hơn nữa không thể phát ra âm thanh.
Vẫn may, tầng ba không bị đóng.
Chỉ là nhìn xuống từ ô cửa sổ cũ kĩ tàn tạ, ít nhất phải cao khoảng tám mét. Tô Tử Quân hít ngược vào một hơi. Còn Lộ Tu Viễn thì gật đầu.
Chỗ này vốn chẳng có bất cứ thứ nào có thể dùng được, chỉ nhìn độ cao này đã hơi bi thảm. Tô Tử Quân sực nhớ tới một câu, độ cao này không cao không thấp, chỉ sợ ngã không chết, biến thành tàn phế thì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/em-anh-va-chung-ta/4068215/chuong-81.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.