Người ta nói tính cách quyết định số phận.
Tính cách thế nào thì quyết định lựa chọn thế ấy.
Lựa chọn thế nào quyết định cuộc sống thế ấy.
Cuộc đời khác nhau có số phận khác nhau.
Chúng ta đều giống nhau, có suy nghĩ của riêng mình, đều muốn làm người độc nhất vô nhị ấy.
Trở thành một con người nhỏ bé giữa biển người mênh mông.
Bắt đầu cuộc sống bình thường nhưng đặc biệt với chúng ta.
Cho nên, số phận của tôi trước giờ luôn nằm trong tay tôi.
—Tô Tử Quân.
————————-
Trường chính thức vào học, Tô Tử Quân cảm thấy cuối cùng mình cũng đã có thể giải thoát, không cần ngày ngày ở nhà nói và tự nghe hai chữ “vô vị” hết lần này đến lần khác nữa. Tuy mọi người nói khuôn viên đại học là một nơi lãng phí thời gian, nhưng Tô Tử Quân vẫn rất thích, dù rằng nó giống như một tòa tháp ngà bảo vệ nhóm học sinh chưa trải sự đời hơn. Cách đây từ rất lâu, Tô Tử Quân đã nghe thấy một cách nói.
Bỗng một hôm, có hai sinh viên đại học cùng trò chuyện.
“Cuối cùng tớ cũng đã đỗ đại học.”
“Vậy phải chúc mừng cậu rồi.”
“Có gì đáng để chúc mừng đâu, đại học chính là một thiên đường vui chơi, nhưng không phải thiên đường của người như tớ.”
“Tớ chỉ muốn nói là chúc mừng cậu không cần phải kết hôn sớm vậy thôi.”
“…”
Tựa như một thứ quy tắc không thành văn, thông thường, người không đỗ đại học sẽ kết hôn, sinh con đẻ cái, tiến vào nấm mồ hôn nhân, cũng sẽ phấn đấu trong xã hội sớm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/em-anh-va-chung-ta/4068158/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.