Vừa đi vừa giới thiệu dịch vụ công ty mình, nào là: Có kỹ năng, kiến thức chăm sóc sức khỏe và đảm bảo an toàn cho trẻ... Được đào tạo những kỹ năng xử lý những trường hợp khẩn cấp có thể xảy ra với trẻ. Sau cùng chính là hỏi:
- Cho hỏi nhà anh mấy bé vậy ạ?
- Một thôi.
- Vậy bé năm nay bao nhiêu tuổi rồi anh?
- Chín tháng.
- Chín tháng thì phí hơi đắt anh nha!
Phương Viên không câu nệ tiền bạc, chi phí đắt không quan trọng, thứ anh quan tâm chính là nhân phẩm của người đó, chỉ cần họ làm tốt công việc của mình là được rồi.
Cô ấy đưa ra cho anh một sắp giấy, đó là sơ yếu lý lịch của từng người bảo mẫu, thông qua đó việc xem xét giấy tờ tùy thân của người
bảo mẫu là rất quan trọng, bên cạnh đó, một lý lịch tư pháp trong sạch cũng là cơ sở
để Phương Viên yên tâm giao con cái, thậm chí là toàn bộ nhà cửa cho bảo mẫu khi vắng nhà.
Phương Viên cầm trên tay sắp hồ sơ lý lịch, anh cân nhắc kỹ lưỡng, lựa chọn tỉ mỉ.
- Người này không được! Còn quá trẻ, sẽ thiếu kinh nghiệm. Người này cũng không được! Quá lớn tuổi, sức khỏe không được tốt, con gái tôi hiếu động, người này lớn tuổi không đủ sức khỏe để chăm bé tốt.
Anh lật hết tờ này sang tờ khác, nhưng vẫn không ưng ý được người nào, cô nhân viên bên cạnh đưa ra một phương án khác:
- Bên em cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/em-a-minh-yeu-nhau-vao-thang-chin/2657623/chuong-56.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.