Chương trước
Chương sau
Tharan lướt qua Gaia rồi ngồi xuống ghế, vẻ mặt nhà vua thật bĩnh tĩnh, điềm đạm khi đối diện với vị nữ thần cao quý, hùng mạnh của thần tộc. Trông ông ta không hề tỏ ra sợ hãi dù cho Gaia có thể giết chết người tình cũ của bà ngay lập tức.

– Cô vẫn xinh đẹp – vua tiên nhẹ nhàng đáp lại lời nữ thần – Một vẻ đẹp hiền hậu, uy nghiêm cốt để che đi tâm hồn độc ác, thủ đoạn.

– Này, đừng có xúc phạm bà của ta! – ta lườm ông ta.

Gaia đưa tay chắn ngang người ta, nữ thần mỉm cười dịu dàng.

– Ta đến đưa cháu ta về bên phu quân của nó.

– Cô không thể làm thế – nhà vua hướng ánh nhìn vào nữ thần – Cô đã gả nó cho con ta.

– Ngươi thậm chí còn chưa làm lễ đính hôn cho cả hai. Hơn nữa Adena đã lập lời ước hẹn với Thingildur dưới sự chứng kiến của nữ thần hôn nhân Frigg và mẹ con bé, Hera. Ngươi cũng biết sự ràng buộc của những lời thề mà, Thingildur và Adena sẽ không thể chia cắt được.

Tharan đứng phắt dậy dồn Gaia vào tường, giọng vua tiên chứa đầy sự tức giận.

– Nếu Adena từng kết hôn, cô còn mang con bé đó đến đây làm gì?

– Để nó gặp lại Thingildur – Gaia vẫn giữ nguyên nụ cười trên gương mặt kiều diễm.

– Để trả thù ta thông qua con ta mới là mục đích chính của cô, nữ thần khả kính à. Laegel đã yêu cháu cô rồi, nó đã bị con bé đó làm cho mê muội đến độ chấp nhận chăm sóc cả thứ con hoang của Thingildur. Cô đang thấy sung sướng và hả dạ lắm đúng không?

Gaia đột nhiên kéo nhà vua sát về phía mình, nữ thần thì thầm điều gì đó vào tai Tharan, một nụ cười đắc thắng hiện hữu rõ trên gương mặt xinh đẹp của người, còn vua tiên nhanh chóng đẩy bà ra, sắc mặt nhà vua đỏ lên vì cáu giận.

– Lính, lính đâu? – Tharan thét lên – Mau vào đây bắt người phụ nữ ác độc này cho ta.

Ta chạy ngay về phía bà mình, căng thẳng nép sau lưng người. Gaia xoa đầu rồi trấn an ta.

– Không sao, ta sẽ mang con ra khỏi đây.

Ta rụt rè nhìn nữ thần, chẳng hiểu sao bản thân bỗng cảm thấy bất an vô cùng, không biết Gaia đã nói gì khiến Tharan tức giận đến thế. Khi quân lính ập vào trong, hoàng tử Laegel cũng xuất hiện. Ánh mắt anh ta lướt ngang vua cha, lướt ngang ta rồi dừng lại trên gương mặt của Gaia. Có lẽ không cần phải giới thiệu, ta nghĩ hoàng tử cũng đoán ra người phụ nữ tóc vàng cạnh ta là ai. Anh ta ra hiệu cho quân lính dừng lại, chân anh di chuyển về phía nhà vua, rồi hoàng tử cúi đầu trước cha mình.

– Xin cha hãy để Adena đi.

– Laegel, con có biết vì sao mẹ con qua đời không? – vua tiên nắm chặt hai tay con mình.

– Là… là bởi mẫu hậu đã bị mũi tên của bọn yêu tinh hạ sát. Nhưng thưa cha, điều đó không liên quan về vấn đề của Adena…

Tharan lắc mạnh con trai, giọng ông gầm gừ như dã thú.

– Mũi tên đó do người đàn bà tóc vàng kia làm lệch hướng mới đâm vào hoàng hậu Green Garlen. Mẹ con đã bị bà của con bé Adena giết chết.

Ta ngỡ ngàng nhìn Gaia – người đang im lặng với đôi mắt chứa đựng cả đại dương dậy sóng. Ta níu tay bà, giọng lắp bắp.

– Không phải đâu, người không làm vậy…

Ta quan sát sắc mặt nữ thần, một gương mặt bình thản cùng nụ cười nhẫn tâm đập vào mắt ta làm ta bất giác rùng mình.

Gaia thật sự đã gián tiếp gây ra cái chết của mẹ Laegel. Ta đã biết câu nói ban nãy bà nói với vua tiên là gì mới khiến ông tức giận như vậy.

Ta đã quên mất rằng bất kì ai cũng có một mặt tối bên trong, kể cả thánh thần. Ta luôn sống trong sự yêu thương, che chở của thần linh, họ có thể dịu dàng với ta nhưng đối với những người khác, sự hận thù và tức giận của các đấng tối cao dễ khiến chủng loài thấp kém hơn phải trả giá rất đắt, thậm chí là mạng sống của mình. Hoàng hậu Green Garlen là một ví dụ.

Ta cúi người trước Tharan và Laegel.

– Xin lỗi hai người, ta thành thật xin lỗi.

Gaia kéo ta về sau mình, nữ thần cau mày.

– Con đâu làm gì mà phải tạ lỗi? Chúng ta đi thôi!

Tharan vội chắn đường Gaia, vua tiên rút gươm ra chĩa thẳng về phía bà. Nữ thần đặt tay lên lưỡi gươm rồi mỉm cười duyên dáng.

– Đừng tưởng từng là tình nhân của ta thì muốn làm gì cũng được, hành động của ngươi rất đáng để ta ném ngươi xuống địa ngục Tartarus ngay lập tức đấy.

Lưỡi gươm của vua tiên xuất hiện những đường nứt rồi vỡ vụn.

Gaia kéo ta ra phía cửa sổ thì giọng nói của Tharan vang lên:

– Ta giữ Adena bên mình vì ta tin rằng cô sẽ đến, cô không thể bỏ mặc cháu mình được. Ta luôn mong muốn gặp cô để nói lời xin lỗi.

Bước chân của đất mẹ dừng lại. Vua Tharan lại tiếp.

– Ta cứ tưởng ngày hôm nay hai chúng ta có thể xóa bỏ mọi thù hận dù cho cô luôn muốn gây tổn thương cho ta. Nhưng ta nghĩ cả hai sẽ không còn tình nghĩa gì với nhau nữa khi cô là kẻ gây ra cái chết cho vợ ta, khiến cho Laegel phải mồ côi mẹ.

Tay của bà siết chặt tay ta, Gaia đang rất tức giận. Nếu vua tiên còn nói khích bác người thêm một tí nữa ta sợ cả vương quốc Green Garlen này sẽ bị san bằng mất.

– Nữ thần… – ta kéo áo bà – Chúng ta mau rời đi thôi.

Gaia gạt tay ta ra rồi quay người đối mặt với Tharan.

– Ngươi rời bỏ ta, lựa chọn lấy một ả tiên thấp kém thì có tư cách gì trách móc ta? Ngươi chẳng qua cũng chỉ là gã người tiên ích kỉ luôn suy nghĩ cho chính mình, ngươi chẳng bao giờ nhìn xem những gì ta đang gánh chịu.

– Bà ơi, chúng ta đi thôi.

Tharan cau mày, gương mặt ít khi bộc lộ cảm xúc của ông hiện giờ trông thật dữ tợn, thật đáng sợ hơn cả bọn yêu tinh ở khu rừng quái vật.

– Ta không cần giảng hòa với cô nữa, ta cũng không cần đứa con dâu như con bé Adena hư hỏng kia. Ta chỉ cần Laegel được an toàn, vui vẻ và tránh xa hai bà cháu các người ra là được.

– Ồ, cám ơn nhiều – ta thở phào.

Nhà vua ném một chiếc cài tóc hình cánh hoa thục quỳ xuống chân Gaia khiến nữ thần giật bắn, xong rất nhanh bà lại trở về vẻ mặt nghiêm nghị.

– Đừng mừng vội, Adena à – Tharan nói – Từ giờ phút này trở đi đừng cho ta nhìn thấy cô hay gã Thingildur một lần nào nữa, nếu không ta sẽ không buông tha cho cả hai người.

Gaia vẫy tay trong không khí, sàn nhà bất ngờ nứt ra thành nhiều đường khiến Tharan và binh lính phải lùi về sau. Nữ thần nắm tay ta bước ra cửa sổ, cả người bà và ta từ từ tan biến. Ta quay mặt về sau thì bắt gặp hoàng tử đang nhìn mình, đôi mắt anh ta trông thật buồn bã. Ta cố mỉm cười lần cuối với Laegel trước khi ra đi.

– Tạm biệt hoàng tử.

Dù ta sắp được gặp lại phu quân, nhưng trong lòng ta vẫn chất chứa một nỗi buồn khó chịu. Hình như trước khi hoàn toàn biến mất ta đã thấy Laegel lao về phía ta với gương mặt đầy đau khổ, nhưng có thể đó chỉ là do ta tưởng tượng mà thôi.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.