Ta ôm chặt Thingildur, vùi mặt vào ngực, vào cổ, vào vai chàng, ta cần cảm nhận hơi ấm của phu quân sau hàng trăm năm xa cách.
– Adena…
Ta ngước nhìn Thingildur.
– Hãy gọi thiếp là Naren như lúc chúng ta còn ở Gedalin, như lúc chúng ta vẫn còn bao niềm hạnh phúc.
Thingildur nâng mặt ta lên rồi hôn ta rất lâu, đến khi tiếng hô hào của mọi người bên dưới bất ngờ vang lên, ta giật mình chậm rãi nhìn xuống cửa sổ xem chuyện gì đang diễn ra thì thấy được một Tauren thoi thóp đang nằm trong vòng tay của Laegel.
Khi chưa thức tỉnh, dường như đã có lúc tim ta rung động trước vị hoàng tử của Green Garlen thì phải. Nhưng khi nhớ ra mọi chuyện, ta biết tình yêu mình dành cho phu quân lớn hơn thứ tình cảm thoáng qua đối với Laegel nhiều lắm. Nhưng không hiểu sao khi thấy cảnh tượng trước mắt, tim ta như bị ai đó bóp nghẹn.
Ta cố đấu tranh tinh thần và con tim, người ta yêu là Thingildur, mãi mãi là Thingildur. Ta sẽ không để Gaia lợi dụng mình nữa. Ta đã nhớ quá khứ của mình, ta có thể từ chối lời hứa với bà về vấn đề hôn sự, Gaia đã nói sẽ bù đắp cho ta nên chắc chắn người sẽ không hề tức giận.
Thingildur ôm chầm lấy ta rồi bế thốc ta lên. Ta đỏ mặt rồi thì thầm:
– Chúng ta đã rất lâu rồi mới gần gũi nhau đến thế.
Thingildur cười nhạt, đôi mắt chàng dường như hơi ánh lên sự tức giận.
– Nàng vẫn xinh đẹp,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/elven-vow-uoc-hen-tien-toc/3264242/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.