Chương trước
Chương sau
Ta hiện thân tại một khu rừng sâu ngoài kinh thành. Mang trong lòng sự bực bội, ta chẳng còn tâm trạng suy luận xem Tesindir đang ở đâu. Ta ngồi bệt xuống bụi cây ven đường rồi thở dài.

– Tesindir, mẹ xin lỗi vì đã để con bị kẻ xấu bắt đi như thế.

Ta không thể cầu cứu các vị thần. Ngày kết hôn với Thingildur, ta đã chấp nhận số phận mình sẽ không được dính líu vào thần tộc nữa nên tuyệt đối không thể làm phiền họ. Hơn hết, Tesindir mang một nửa dòng máu người tiên thuộc nhân giới – những kẻ từ bỏ thiên quốc để trở về Midgard khiến thần linh tuyên bố từ bỏ họ. Đó là lí do quan trọng khiến ta tin rằng con mình sẽ không thể nhận được sự giúp đỡ của thần linh.

Đang đau buồn cho con trai mình, ta chợt nghe tiếng khóc của trẻ em. Ta đi theo tiếng khóc và tìm thấy một hang đá rộng lớn, Tesindir bé nhỏ đang ở trong đó, nằm trên một phiến đá lạnh lẽo với đám yêu tinh to lớn vây quanh.

– Con… – ta toan tiến về phía hang nhưng vội đứng khựng lại. Nếu ta xông vào đó, Tesindir sẽ gặp nguy hiểm, một mình ta không thể chống lại chục tên yêu tinh như thế.

Ta quyết định sẽ nhờ sự hỗ trợ của cây rừng. Ta niệm thần chú rồi chỉ tay vào những thân cây to, chúng phát sáng rồi lần lượt đâm vào chân lũ yêu tinh gớm ghiếc.

– Có kẻ đánh lén! – một tên yêu tinh hét lên – Bọn bây ra ngoài kia xem thử xem.

Tiếng khóc của Tesindir lại vang lên. Ta nhanh chóng trốn vào một hốc đá bên ngoài hang động dù thật lòng ta muốn chạy ngay vào trong ôm lấy con mình.

– Tên tiên đó bao giờ mới đem thằng nhóc này đi đây?

– Ngươi đừng nôn nóng, hắn bảo khi đã tập hợp lực lượng xong với chủ nhân chúng ta thì hắn sẽ mang đứa trẻ kia ra làm con tin trao đổi với bọn tiên thành Gedalin thôi.

– Ta nghe nói mẹ thằng bé là một nữ thần.

– Nữ thần cũng phải chịu quy phục chúng ta khi con ả đang gặp nguy mà thôi.

Bọn yêu tinh đồng loạt cười vang.

Ta run rẩy. Bọn yêu tinh sẽ mang Tesindir ra uy hiếp ta, ta không biết phải làm sao cho đúng đây. Hơn nữa, kẻ thủ ác trong bóng tối liệu có phải Messelen không, hay là… hay là còn ai khác?

Đợi bọn yêu tinh quay vào trong, ta lại bước ra ngoài tiếp tục âm thầm tiêu diệt chúng. Ngay khi ta định dùng phép thì phía sau lại vang lên một tiếng nói:

– Ái chà, ai như phu nhân của tên Thingildur thế này?

Ta quay phắt về phía sau.

Là Messelen, đúng là gã cháu trai yêu quý Messelen của nhà vua Tharon. Nụ cười của hắn là tổng hợp của những gì kiêu ngạo, khinh bỉ, dè chừng hướng vào ta.

– Phu nhân xinh đẹp sao không ở nhà để chồng cô yêu thương, ra đây làm chi cho nhọc công thế này?

Messelen là kẻ bắt cóc Tesindir, hắn cũng là kẻ đang âm mưu hủy hoại vương quốc với sự cấu kết của bọn yêu tinh. Ta hiểu rõ nếu chống lại hắn, hắn sẽ không kiêng nể bất kì ai mà xuống tay với mẹ con ta ngay.

Đột nhiên ta cảm thấy có lỗi với phu quân, có lỗi với vợ chồng công chúa Iphi nữa vì đã nói những lời khó nghe với họ. Đứng trước nụ cười ác độc của tên Messelen, cả cơ thể ta không thể cử động được.

Ta phải nghĩ cách bảo vệ cho Tesindir, cho cả ta và cho cả Gedalin nữa. Nhưng tại sao ta lại vô dụng như thế này?

Messelen sai người trói ta lại. Đúng lúc đó ta nghe tiếng gọi thân thuộc mà mình mong chờ nhất đang vang vọng.

– Naren, nàng ở đâu?

Là Thingildur.

Một tên yêu tinh lấy miếng giẻ rách (chẳng biết từ đâu) nhét ngay vào miệng ta cùng Tesindir, sau đó bọn thủ ác ngồi yên lặng trong hang động chờ đoàn người đi qua.

Thingildur đang tìm ta, ngài Terr và cả công chúa Iphi cũng đang tìm ta. Bọn họ thật sự rất quan tâm đến ta.

Nước mắt nóng hổi rơi xuống hai bên má, ta chỉ muốn nói lời xin lỗi ngay với ba người bọn họ.

Messelen đột nhiên đứng lên rồi nở nụ cười ác độc.

– Khoan đã, ta có ý này hay lắm. Kế hoạch này biết đâu sẽ giết được tên con rể nhà vua và cả tên tướng quân nữa.

– Vậy có cần giết ả tóc vàng kia không? – một tên yêu tinh gãi đầu (Yêu tinh vẫn có kẻ khôn kẻ ngu, kẻ trông thâm hiểm kẻ trông ngờ nghệch. Ta nghĩ tên yêu tinh đang gãi đầu thuộc trường hợp thứ hai).

Messelen trừng đôi mắt đáng sợ nhìn gã.

– Kẻ nào cũng có thể giết, trừ nàng ta ra.

Đợi đoàn người đi khuất sâu vào rừng, Masselen cột ta vào gốc cây rồi đặt Tesindir bên dưới, sau đó hắn mở miếng giẻ lau ra khỏi miệng ta.

– Tên khốn, thả ta ra ngay!

Messelen lấy một miếng vải trong túi áo rồi bịt mắt ta lại.

– Cứ la nữa đi, phu nhân xinh đẹp. Khi chồng cô đến cô sẽ phải hối hận vì đã gián tiếp giết chồng mình bởi tiếng la đó. Ta phải bịt mắt cô lại, tránh trường hợp cô có thể dùng phép từ đôi mắt ma quỷ kia.

– Ngươi mới là ác quỷ… ưm…

Messelen lại nhét giẻ lau vào miệng ta.

– Ta sẽ làm vua của Gedalin, Iphi sẽ làm hoàng hậu – hắn vỗ ngực nói – Nhưng ngươi sẽ là kẻ cản đường đáng gờm của ta, Adena à. Nên hôm nay ta muốn ngươi chết mục xương trong đây cùng bọn người kia.

Ít phút sau, ta đã nghe tiếng vó ngựa dồn dập.

– Naren! Tesindir!

Đoàn người của Thingildur đã phát hiện ra ta.

– Naren, ta đến cứu nàng đây!

Ta lắc đầu cốt để chàng và đoàn người đừng đến đây, nếu không ta không biết tên Messelen sẽ làm gì họ.

Quả đúng như ta lo sợ, hàng loạt tiếng hét đau đớn của người tiên vang lên. Ta còn nghe tiếng của công chúa.

– Terr, chàng hãy cố lên!

Một giọng nam khác hét lên:

– Bọn phục kích mặc trang phục tiên tộc của chúng ta!

– Cái gì? Có kẻ tạo phản sao?

Ta cố vùng vẫy khỏi dây trói nhưng vô ích. Tiếng khóc của Tesindir bất ngờ vang lên.

– Adena, cô có sao không?

Dây trói và miếng vải bịt mắt, bịt miệng ta lần lượt rơi ra.

– Công chúa… – ta thấy Iphi đang ôm Tesindir đứng trước mặt mình, xung quanh ta đầy xác chết của tiên nhân thành Gedalin.

– Naren…

Thingildur và Terr, cùng vài binh lính sống sót nhưng đều bị thương tiến về phía ta. Nước mắt ta không ngừng chảy khi nhìn những người tốt bụng kia.

– Xin lỗi tất cả, thật sự xin lỗi. Phu quân, thiếp đúng là kẻ tồi tệ.

Thingildur ôm lấy ta rồi thì thầm:

– Không sao cả, phu nhân. Nàng và con chúng ta vẫn ổn là được rồi.

Ta nghẹn ngào nói trong cay đắng:

– Messelen là kẻ đứng sau việc này. Mọi người, hắn đã cấu kết với bọn yêu tinh từ lâu để phá hủy Gedalin.

– Cái gì? – Terr thảng thốt – Vậy những điều chúng ta nghi ngờ về hắn đã đúng.

Ta gật đầu.

– Ta nên tin tưởng vào chồng mình cùng mọi người ngay từ đầu. Ta đúng là kẻ tồi tệ.

– Adena, không ai trách cô cả – Iphi mỉm cười nói – Việc cần làm bây giờ là vạch mặt gã em họ xấu xa của ta kìa.

Ta nhìn quanh những xác chết rồi nói:

– Bọn thuộc hạ của hắn cũng chết cả, chúng ta tìm bằng chứng ở đâu đây?

Iphi cau mày.

– Trước hết chúng ta cứ về lại kinh thành, sau đó ta sẽ nói toàn bộ sự việc với cha ta.

Ta gật đầu. Thingildur bế ta lên ngựa cùng con trai, cả đoàn người mau chóng về lại Gedalin. Được ngồi trong lòng phu quân, mọi lo âu, mệt mỏi của ta dường như đã vơi bớt được phần nào.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.