Việt: Có chuyện gì vậy?? – giọng nó sợ hãi
Cả Thu và tôi quá đỗi bàng hoàng nhất thời không nói lên lời! Chỉ 1 phút sơ suất, “nó” tấn công bất ngờ từ ô cửa xe khiến Sư Tử không kịp phòng bị ngã đập mặt xuống đất. Thanh huyết phủ văng khỏi tay kêu leng keng dưới nền đường. Phần cổ bên phải Sư Tử đã bị “nó” cắn rách, máu chảy ra be bét nhưng tuyệt nhiên anh không hề kêu la mà ra sức phản kháng, 2 tay khóa chặt đầu “nó” lại! Nói thì chậm nhưng kỳ thực sự việc diễn ra hết sức nhanh chóng làm cả anh Trung bình tĩnh là thế cũng không kịp đối phó. 2 bên giằng co quyết liệt!
1 mũi tên lập tức xé gió lao đi xuyên ngang qua sọ “nó”, dĩ nhiên người bắn không phải là tôi. Sư Tử nhanh chóng thoát khỏi lưỡi hái tử thần, nằm thở thoi thóp, xem chừng không thể qua khỏi!
Trung: Con chó khốn kiếp!!
Việt: Ý anh bảo sao?! Chó ư?? Thu, em có sao không???!!
Thu: Em..không..sao!
Thu trả lời run run, mắt không rời cái xác khô đầy xương xẩu. Con chó này chết rồi mà mõm vẫn há ra hàm răng gớm ghiếc, cả 3 ngồi phệt xuống không dám động đậy.
– Mọi người, chúng ta sắp mất Sư Tử… – tôi nói trong hoảng loạn
Đại Bàng: Mẹ kiếp!! Con chó chết tiệt!!
Chỉ Huy: Delta 1 ở nguyên vị trí!! Delta 2 không có lệnh của tôi không ai được phép nổ súng. Chúng ta vẫn chưa nắm rõ tình hình. Sư Tử?? Cậu có nghe rõ không?? Trả lời đi.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ebolavior/2708088/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.