– Cậu không được làm thế!!!
– Vậy thì ông nên nộp đơn từ chức và rời khỏi cái lực lượng giải cứu này đi!!
Tiếng trung đội trưởng cãi vã với tên Quang khiến tôi bất ngờ
– Cậu thanh niên này đã đồng ý rồi!!
Hắn ta chỉ về phía tôi, ông Dũng chỉ biết lắc đầu ngán ngẩm…
– Cậu ngồi vào chỗ đi!! Mọi người sắp đến rồi!!
Tôi nhanh chóng ngồi xuống, có vẻ như ông đã biết, giữa họ không có thêm 1 sự to tiếng nào nữa. Trước mặt, 1 chiếc bàn gỗ hình chữ nhật hiện lên với những nét trạm trổ ghồ ghề được che lấp bởi đống giấy tờ ngổn ngang. Tên chỉ huy đi lại 1 góc với bộ dạng khinh bỉ, hắn dựa lưng vào tường và nhẹ nhàng châm điếu thuốc nhìn tôi cười khẩy rồi rít 1 hơi dài như có gì đó khiến hắn hả hê, sung sướng. Ông Dũng thì đang vội vã chỉnh lại 1 loại máy móc gì đó..
Từng làn khói nồng nặc bắt đầu xuất hiện bu bám cả căn phòng.
Cánh cửa đột nhiên mở ra khiến cả 3 ngoái nhìn, 4 người lạ mặt vận quần áo bình thường chậm rãi bước đến và ngồi vào hàng ghế bên tay phải. Theo sau đó là đến 5 chiến sĩ mang bộ quân phục lính bộ binh quen thuộc tiến đến nghiêm trang chào.
– Lực lượng giải cứu đã có mặt!!
Họ hô to rồi cũng khẩn trương ngồi vào hàng ghế bên tay trái.
– Chúng tôi đến rồi!!
Giọng Việt phát ra sau lưng khiến tôi sững sờ, và càng hoảng hốt hơn khi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ebolavior/2708086/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.