🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

– Khụ..khụ..khụ…



2 con mắt tôi từ từ mở ra 1 cách khó nhọc rồi ngay lập tức nheo mắt lại bởi phản xạ tự nhiên. Cả người không thể cử động nổi.



– Khụ…khụ..



Nền trời trong xanh bao la trên đầu khiến tôi chợt mất đi thị giác. Từng tràng ho cứ mỗi lúc lại vang lên đều đặn kèm theo đám bụi bay thốc lên. Tôi cứ nằm, nheo mắt và nhìn lên 1 cách không xác định, cảnh vật không có gì hơn ngoài 1 màu trắng xóa.



Phải mất 1 lúc, sự định hình về không gian và cảnh vật mới dần quay trở lại, tôi có thể nhìn rõ ràng hơn nhưng vẫn còn nhức mỏi. Những đám mây trắng nằm trên bầu trời nhẹ nhàng lướt, từng mảng xô vào nhau trôi đi bồng bềnh không chút vội vã, thỉnh thoảng có vài chú chim bay qua nhấn nhá cho khung cảnh thêm vẻ yên bình.



Giờ cũng là lúc cả cơ thể tôi bắt đầu thức dậy, và bộ phận đầu tiên chịu sự quản lý của não bộ chính là chiếc cổ. Vô thức tôi quay đi nhìn về bên trái.



Tôi hoảng hốt khi thấy những thanh cốt thép trong bê tông trên cầu lộ ra lỉa chỉa, cong veo. Đột nhiên, 1 thanh giằng cố định trên cầu rời bùm xuống kèm theo tiêng lách cách của bu lông vang vọng!!!!



1 cơn đau như dòng điện bất ngờ chạy xẹt qua làm tôi buốt óc!!!



– Đúng…rồi… – tôi nói trong tiếng thở yếu ớt



– Không, không!!! – tôi kêu lên 1 cách bất lực



Bố ơi, mẹ ơi, anh chị ơi, mọi người ở đâu?! Tôi

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ebolavior/2708053/chuong-14.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Ebolavior
Chương 14: Mất mát – hồi 5: *nhật ký*
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.