🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Chiếc xe màu bứt tốc lao đi loại bỏ các chướng ngại trên đường quay lại. Vị cứu tinh không ngần ngại đâm thẳng vào lũ người chết đang có ý định tiếp cận. Ở trên đây quan sát với 1 chiếc đèn pin, 1 chiếc đài phát thanh mini và 1 bộ đàm liên lạc tìm thấy trong buồng lái, tôi chỉ thấy sự ngổn ngang, đổ nát, xác chết khắp mọi nơi. Đằng xa vẫn là tòa tháp reo rắc nỗi sợ hãi kinh hoàng, gần đến chỗ lần cuối tôi thấy Việt, bọn xác sống vẫn tập trung rất đông và nguy hiểm..



Bỗng tôi chán nản, hy vọng tìm thấy nó dường như là không có. Tiếp tục tìm hay quay về với gia đình, những câu hỏi như vậy cứ liên tục xoáy vào tâm can tôi trong tích tắc. Những lúc như thế này, đúng là phần người thì ít, phần con thì nhiều lắm. 1 phần trong tôi cũng muốn quay lại, bởi 1 mình tôi làm sao có thể đối phó với cả bầy xác sống trước mặt? Nếu không cẩn thận có khi còn bỏ mạng, kết cục phải đón nhận 1 cái chết dã man! Nhưng cái câu nói của nó lại giằng xé tâm trí tôi: “Nếu bây giờ tôi trở về sẽ chỉ làm bản thân có lỗi thêm thôi. Hoặc tôi có thể quay lại sống với nỗi dày vò ngày hôm nay, hoặc tôi cũng có thể khiến bố mẹ, người yêu tôi tự hào!”.



Cho dù thế nào, nó cũng đã cứu mạng tôi, không thể bỏ mặc nó ở lại đây được..



– Bắt đầu thôi! – tôi nói qua bộ đàm



Tiếng còi xe không ngừng phát ra, vang

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ebolavior/2708052/chuong-13.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Ebolavior
Chương 13: Ngày phán xét – hồi 4.10: *mầm bệnh*
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.