Chiếc xe di chuyển 1 cách hết sức khó khăn!! Qua 2 bên cửa kính xe, tôi thấy hàng trăm người nháo nhác chạy toán loạn!! Lũ người trong Keangnam cứ ngày 1 chạy ra ào ào, lớp sau đè lên lớp trước, như dòng thác lũ đổ về đám đông với khuôn mặt dữ tợn!! Cảnh tượng như 1 cơn sóng thần, họ nhào đến giống như thú vật bất chấp nguy hiểm.
– Nhanh!! Nhanh!! Thoát ra khỏi đây!! – anh trợ lý ở đằng sau thúc giục
Ngọc không nói gì, 2 bên cửa xe bây giờ hơn chục bàn tay đập ruỳnh ruỵch khiến xe rung lắc dữ dội.
– Ngọc!! Dừng lại!! Nghe bố!!!
Cô lập tức phanh lại, lũ người bu đến đông hơn, cả chiếc xe như chìm vào trong bóng tối, chúng ra sức khua khoắng, đập phá như thèm khát được ăn thịt cả bọn, tôi cảm thấy thần kinh quá sức chịu đựng khi nhìn vào đôi mắt sâu hoắm, trắng đục bên ngoài đó, đây chắc chắn không phải đôi mắt của 1 con người!! Tim tôi đập rất mạnh, gấp gáp như muốn vỡ tung ra ngay lập tức!
– Được rồi!! Hãy làm theo chính xác những gì bố bảo!! Nếu không thì chúng ta chết chắc!!!
Lòng tôi cảm thấy kinh sợ sau câu nói vừa rồi.
– Vâng!!! – Ngọc đáp
Bất thình lình!! Tôi nghe tiếng đạp tung cửa sau phát ra ầm!!
– Bác làm cái quái gì vậy??!! – anh phóng viên hoảng hốt hét
Tất cả những gì tôi nghe được chỉ là tiếng nổ từ khẩu TAR – 21 vang lên, từng đợt dội về phía sau!! Cả 3 trong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ebolavior/2708049/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.