Chương trước
Chương sau
Vấn đề của Lôi Viêm được kể lại cho cả nhóm biết, chiến lực của hắn có tầm quan trọng đối với toàn bộ dân làng nên là việc rất quan trọng.
Mấy hôm sau Lôi Viêm đã thử nghiệm lại nhiều lần nhưng dù cố gắng thế nào thì sức mạnh thể hiện ra vẫn như vậy, không có dấu hiêu tăng trưởng.
Cuối cùng đến sáng hôm nay Hoàng Mộc gọi cả nhóm tụ họp để bàn kế hoạch nghiên cứu đầm lầy nhằm trợ giúp Lôi Viêm lấy lại sức mạnh.
-Từ sự kiện xảy ra ở đầm lầy các cậu có phát hiện điều gì không?
Minh Nguyệt trả lời câu hỏi của Hoàng Mộc:
-Hôm đó Nguyệt đã dùng sóng linh lực để kiểm tra đầm lầy và những đám mây, nhưng kỳ lạ ở chỗ nào cũng tồn tại ý thức của sinh vật nào đó, dù tản mát nhưng rộng khắp, giống như toàn bộ đầm lầy và những đám mây là một bộ não khổng lồ.
Từ khi trở về do Lôi Viêm bị thương nặng nên mọi người cũng chưa từng nhắc lại chuyện đầm lầy nay nghe Minh Nguyệt nói vậy liền tỏ ra ngạc nhiên.
Đổng Kiếm cau mày nói:
-Nếu vậy chẳng phải toàn bộ đầm lầy là một sinh vật to lớn với diện tích lên đến 10km2 sao. Kích thước như vậy chúng ta sao có thể đối chọi.
Hoàng Mộc tiếp lời:
-Cũng chưa hẳn là như thế, phải tìm hiểu kỹ mới biết rõ sự tình, lần trước chúng ta lâm nguy là do bị tấn công bất ngờ, lần này cẩn thận hơn sẽ khác.
Ngọc Lan lên tiếng:
-Mộc nói đúng đó, hơn nữa bây giờ chúng ta có Độn Thiên Giáp hỗ trợ chắc là mọi việc không quá khó xử lý đâu.
-Hai cậu nói cũng có lý, hay là hôm nay chúng ta xuất phát luôn.
Hoàng Mộc đáp:
-Từ từ đã, việc loại bỏ nhện quỷ cho dân làng đang tiến hành thuận lợi, không nên bỏ lỡ, đồng nghĩa với việc Minh Nguyệt sẽ ở lại thôn không đi theo nhóm thám hiểm lần này. Không có Minh Nguyệt giao tiếp với Độn Thiên Giáp sẽ khó khăn, chúng ta cũng không thể mang theo cả Củ Hào bởi làm vậy dân làng sẽ gặp nguy hiểm, theo ý kiến của mình tốt nhất là đợi vài ngày nữa để mình có thể học được ngôn ngữ của Độn Thiên Giáp rồi chúng ta bắt đầu đi đến đầm lầy.
-Được quyết định vậy đi.
Việc giao tiếp với rùa bay Hoàng Mộc đã dự định từ trước, thực tế mấy hôm nay nhờ Củ Hào phiên dịch hắn vẫn thường xuyên trò chuyện với Độn Thiên Giáp. Với trí thông minh thiên bẩm cùng thần thức mạnh mẽ việc học ngôn ngữ khác đối với hắn chẳng có gì khó, chỉ cần thêm một ít thời gian nữa là có thể thành thạo.
Công việc loại bỏ nhện quỷ diễn ra tương đối suôn sẻ, một tuần trôi qua đã có 30 người thành công, chưa có trường hợp thiệt mạng, một vài người hậu phẫu xuất hiện các triệu chứng đau ốm nhưng đều được Dược Viện chữa trị ổn thỏa.
Một tuần vừa qua Hoàng Mộc thường xuyên ngồi trên đầu rùa trò chuyện qua lại với Độn Thiên Giáp, hai bên đã tương đối hiểu nhau. Vì vậy hắn quyết định hôm nay sẽ bắt đầu đi đến đầm lầy.
Nhóm thám hiểm lần này bao gồm Lôi Viêm, Hoàng Mộc, Đổng Kiếm còn Minh Nguyệt và Ngọc Lan thì ở lại bảo vệ dân làng.
Ba người ngồi trên mai rùa bay đi, các ninja rùa được để lại quanh thôn, bên trong mai của Độn Thiên Giáp chỉ còn hai ninja rùa màu xanh, chúng tò mò nên cũng trèo ra bên ngoài trò chuyện ríu rít với Hoàng Mộc.
Cả nhóm bay thẳng một mạch đến vị trí đầm lầy, từ xa nhìn lại có thể thấy một khu vực rộng lớn toàn là bùn đất, bốc lên những làn hơi nước nghi ngút, trên trời là những đám mây trắng bay hưỡng hờ.
Còn cách 2km nữa sẽ đến nơi, Hoàng Mộc gọi Độn Thiên Giáp dừng lại.
Theo như kế hoạch đã bàn Lôi Viêm liền lăng không phi hành, nơi tay phải tập trung một quả cầu lửa kích cỡ chỉ như một quả bóng, cầu lửa được ném đi bay thẳng về phía đầm lầy. Sau khi bị hạ cảnh giới năng lực lôi điện của hắn bị suy giảm mạnh nhưng khả năng khống hỏa thì vẫn còn giữ nguyên, đồng dạng phạm vi công kích vẫn là 2km như cũ.
Cầu lửa bay đến va chạm với mép đầm lầy, ở khoảng cách này mắt người thường khó mà quan sát được, tuy nhiên đây là các võ giả trúc cơ cảnh, giác quan nhạy bén hơn người thường rất nhiều, những gì xảy ra ở nơi xa vẫn có thể nhìn rõ.
Chỉ thấy những lớp bùn đất tiếp xúc với cầu lửa 10000 độ C nhanh chóng bốc cháy, đám cháy vươn ra phạm vi 20m mới tắt. Mọi người nghi hoặc, bùn đất ướt át vậy mà cũng cháy được sao.
Còn chưa đợi cả nhóm tìm ra nguyên nhân thì từng tia điện đã bò loằng ngoằng trên những đám mây rồi phóng ra những tia sét, điều này Hoàng Mộc đã dự tính trước nên mới dừng lại ở khoảng cách 2km so với đầm lầy.
Nhiều tia sét đi tới nhưng do khoảng cách khá xa nên đánh không trúng đích chỉ còn một vài tia đến được vị trí của nhóm người. Độn Thiên Giáp ngay khi thấy lôi lực tụ tập đã bay lên che chắn phía trước, những tia sét đánh trúng mai rùa vang lên tiếng boong boong.
Giây lát qua đi ánh sáng chói lòa từ những tia sét biến mất, Độn Thiên Giáp cất lên những tiếng trầm bổng.
Từ lời của Độn Thiên Giáp Hoàng Mộc biết những tia sét vừa qua không làm khó được con rùa khổng lồ này.
Đợt đầu tiên chỉ là để thử nghiệm khả năng chống chịu lôi lực của Độn Thiên Giáp, kế đến sẽ thực hiện các nghiên cứu khác. Nhóm người tiến đến gần hơn một chút, còn cách 1,5 km nữa thì dừng lại.
Lôi Viêm bay lên trước, lần này hắn phóng ra một loạt cầu lửa cùng kích thước về phía đầm lầy, cả một mảng bùn đất lớn theo đó bị thiêu đốt. Những đám mây trắng lúc đầu còn thưa thớt, nay cảm thấy nguy hiểm liền tụ tập lại, tạo thành một khối mây lớn lơ lửng trên không giống như trời sắp giông bão. Từ đám mây hàng trăm tia sét bò lổm ngổm, khung cảnh có phần kinh hãi.
Hoàng Mộc ở xa quan sát thầm nhận xét:
- Đợt thâm nhập trước đây cũng không gây nên phản ứng mạnh mẽ như thế, hẳn là chúng cảm nhận được sự tồn tại của Độn Thiên Giáp nên nghĩ rằng đây là một đợt tấn công tranh dành lãnh thổ chăng.
Hàng trăm tia sét với đủ loại hình dáng và kích thước khác nhau đồng loạt kích xạ. Lôi Viêm trêu phải tổ ong vò vẽ thì đương nhiên hắn phải có chuẩn bị trước, ngay khi tung một loạt cầu lửa vào đầm lầy, hắn liền tụ tập một lượng lớn hỏa diễm tạo thành màn lửa diện tích 100m2 dày 60cm, màn lửa như một chiếc khiên che chắn trước toàn bộ nhóm người và hầu hết cơ thể của Độn Thiên Giáp.
Hàng trăm tia sét đánh vào màn lửa, nơi tiếp xúc chỉ thấy sáng lên lấm tấm ngoài ra không có hiện tượng gì thêm, tia sét lập tức xuyên qua màn lửa, có điều giống như lần trước chúng bị đảo hướng di chuyển. Khoảng cách này cách khá xa đầm lầy, lôi điện phóng đến đây đã có nhiều tia chệch vị trí, nay lại bị màn lửa đảo hướng làm cho những tia sét đánh vào cơ thể Độn Thiên Giáp không còn bao nhiêu.
Hoàng Mộc và Đổng Kiếm bay xuống bên dưới cơ thể Độn Thiên Giáp để né tránh, còn Lôi Viêm thì khác, mục đích hắn đến đây là để trải nghiệm lại lôi lực nên đứng ngay trước màn lửa, một vài tia sét xuyên qua đánh trúng hắn.
Ánh sáng xanh lè tỏa ra, nếu nói trong số những người ở đây ai có trình độ kháng lôi, kháng hỏa mạnh nhất thì không nghi ngờ chính là Lôi Viêm.
Hoàng Mộc cùng Đổng Kiếm ở dưới chăm chú quan sát tình huống của đồng bạn. Trước khi thám hiểm đầm lầy cả nhóm đã bàn bạc qua cách thức này, dù biết rất nguy hiểm nhưng Lôi Viêm một mực muốn thử nên cũng đành chiều theo nguyện vọng của hắn.
Ánh sáng xanh vụt lên rồi tắt ngay sau đó, thân ảnh Lôi Viêm hiện ra, chiếc áo vàng mặc trên người đã rách nát nhưng thân thể không bị tổn hại gì.
-Quá đã. Lôi Viêm cao hứng hét to
Hắn xé toạc chiếc áo mặc trên người, để lộ cơ thể săn chắc đối xứng hoàn mỹ, bay lòng vòng đón nhận những tia sét đi qua màn lửa. Mỗi lần bị sét đánh trúng làm cho hắn chững lại một chút nhưng ngay sau đó liền di chuyển sang chỗ khác đón nhận tia sét tiếp theo.
Nhìn bộ dáng Lôi Viêm thèm thuồng sét như người nghiện rượu, Hoàng Mộc và Đổng Kiếm biểu cảm phức tạp.
-Thế gian này cũng có người nghiện sét sao.
Lôi điện đến từ đám mây lớn vẫn cuồn cuộn không dứt, màn lửa của Lôi Viêm bị oanh kích liên tục nhưng không vì thế mà yếu đi thậm chí đang dày thêm, từ độ dày 60cm lúc đầu nay đã thành 80cm. Với lôi điện dày đặc như thế này đương nhiên Lôi Viêm không thể hứng hết, phần nửa trong số chúng đánh vào cơ thể Độn Thiên Giáp.
Lúc trước Độn Thiên Giáp thu đầu vào trong mai để chống đỡ, nhưng trải qua vài lần sét đánh nó liền chui ra, biểu cảm có phần giống với Lôi Viêm, rên rỉ sung sướng.
Nhìn hai tên này Hoàng Mộc dấy lên nghi hoặc, chẳng lẽ lôi điện đi qua màn lửa liền biến thành vật đại bổ sao, nếu không Độn Thiên Giáp sao có biểu cảm vậy được.
-Lôi Viêm cậu cảm thấy lôi điện này mình và Đổng Kiếm hấp thu được không.
-Có lẽ là được đó, hai cậu lên đây đi, cảm giác hay lắm.
Hoàng Mộc nghe vậy liền bay lên thử xem sao, Đổng Kiếm cũng bay theo hắn.
Vừa bay lên đã gặp ngay một tia sét lạc đường kích trúng, Hoàng Mộc không dám chủ quan đề cao tinh thần cảm nhận, tuyệt không để bản thân hôn mê như lần trước.
Một cảm giác tê tê rần rần chạy dọc theo cơ thể, cảm giác kéo dài vài giây thì biến mất. Hoàng Mộc chăm chú theo dõi toàn bộ quá trình, ngoài một chút cảm giác tê rần ra thì cơ thể không bị tổn thương gì.
-Đúng là tia sét sau khi đi qua màn lửa không còn tính công kích mạnh mẽ nữa nhưng như thế này thì có gì hay ho mà hai tên kia sảng khoái vậy nhỉ.
Như để trả lời cho câu hỏi của hắn, cơ thể phát ra một cảm giác rạo rực, từ trong từng đường gân, thớ thịt như có gì đó đang vun vén, hun đúc, phát triển.
Hắn hít sâu, nắm chặt hai tay rồi thuận thế tung ra một đường quyền, không hề vận dụng linh lực chỉ thuần túy sử dụng sức mạnh cơ bắp mà một quyền của hắn làm cho khí lãng tuôn trào.
-Haha không ngờ tia sét này có tác dụng luyện thể.
Buông ra một câu như thế rồi giống như Lôi Viêm liên tục đi đón các tia sét, ở bên cạnh Đổng Kiếm cũng có phản ứng tương tự.
Phát hiện này làm cho Hoàng Mộc rất đỗi vui mừng, bởi bản thân hắn sau khi tiến vào trúc cơ quá trình gia tăng linh lực liền chậm lại. Một phần bởi uất hương đan không còn tác dụng, một phần nữa là linh lực muốn tăng trưởng thì trình độ cơ thể cũng phải tăng trưởng theo. Cơ thể giống như chiếc bình, còn linh lực giống như nước trong bình, muốn tăng lượng nước đương nhiên phải làm cho cái bình lớn thêm.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.