Dưới ánh nhìn của Hoàng Mộc, cây leo toát lên sự sợ hãi, nó run lên lập cập như gặp phải hung thú viễn cổ, đây là do tinh thần lực của Hoàng Mộc quá mạnh mẽ so với nó, dẫn đến tình huống bị áp chế ngược. Thông qua mối liên kết Hoàng Mộc có khả năng thần giao cách cảm với cây leo, có thể gửi đi những hình ảnh cùng suy nghĩ của mình. Tuy nhiên quá trình thần giao cách cảm ở đây hoàn toàn là sự chủ động của Hoàng Mộc, nếu hắn không muốn liền có thể tắt liên lạc. Nhưng về phía cây leo thì không làm được như vậy, trong mối liên hệ này, nó ở vị thế của kẻ bị áp chế, dù muốn hay không thì chỉ cần Hoàng Mộc phát động tín hiệu ngay lập tức mọi suy nghĩ của cây leo đều bị nắm rõ. Hiện tại cây leo còn nhỏ mối quan hệ được xác lập như vậy, nếu sau này có sự thay đổi gì đó đáng kể thì mối quan hệ có thể sẽ được xác lập lại. Hoàng Mộc hiểu điều đó, nhưng hắn tự tin vào bản thân, nếu tâm thức không vượt qua được một con hung thú vậy chết đi cũng chẳng có gì oán trách. Thông qua ý niệm Hoàng Mộc ra lệnh cây leo bò lên tay mình, nó liền ngoan ngoãn làm theo. Hắn cầm củ su hào đưa ra trước mắt rồi nói với chúng bạn: -Haha các cậu cứ yên tâm, cây leo này bị mình thu phục rồi. Không chỉ mấy người mà cả pháp linh cũng ồ lên kinh ngạc, không ngờ hắn chơi lớn lại có được thu hoạch lớn. Minh Nguyệt biết vậy vẫn trách hắn: -Sau này Mộc làm mấy chuyện này phải bàn trước với cả nhóm, chẳng may phát sinh chuyện gì nguy hiểm thì sao. Hoàng Mộc hiểu Minh Nguyệt chỉ muốn lo lắng cho hắn: -Hi, được thôi, sau này có chuyện gì ta đóng cửa bảo ban nhau trước Nguyệt nha. Mấy người xung quanh cười ha hả, còn Minh Nguyệt thì giận ra mặt, không nói gì trèo lên lưng đại bàng bay đi. -Chài lại giận rồi, trời cũng sắp tối, chúng ta về thôi. Cả nhóm cùng bầy khỉ trèo lên lưng đại bàng bay về thôn, hành trình mấy chục km có gặp mấy lần hung thú tập kích đều bị đánh đuổi. Về đến hang Khoai Môn trời đã tối hẳn, hôm nay nhiều mây không có ánh trăng, Lôi Viêm phải ngưng tụ cầu lửa soi sáng cho cả đoàn. Thấy đoàn người trở về, bà con ra chào đón rối rít, nhất là các ông bà của nhóm Xung Kích, vừa vui mừng, vừa hãnh diện, Hoàng Mộc lấy chiến lợi phẩm từ hộp trữ vật ra, dân làng đảm nhiệm công việc xử lý chúng. Hôm nay là ngày đầu tiên đi săn sau hơn một tháng đóng cửa, trưởng thôn Hoàng Mộc quyết định tối nay sẽ tổ chức một bữa tiệc lớn ăn mừng đồng thời coi như là tiệc khánh thành ngôi làng mới. Có thể tương lai sẽ không ở lại đây lâu dài, nhưng cuộc vui cũng chẳng có lý do gì để trì hoãn. Cả làng ai cũng hồ hởi tham gia, nhất là lũ trẻ, nhìn quang cảnh mọi người chung tay xây dựng thôn, chung tay làm việc, cùng nhau ăn uống vô hình chung bầu không khí trở nên đầm ấm như một gia đình. Mặc kệ ngoài kia gió lạnh rít từng cơn, nơi cửa hang ánh lửa vẫn bập bùng. Đến khuy tiệc mới tàn, Hoàng Mộc quay về gian phòng của mình, hắn tiến lại gần cây leo, ngắm nghía nó một lúc. -Cũng nên đặt cho ngươi một cái tên nhỉ. Nhìn qua giống củ su hào hay gọi là củ su hào đi. Ý niệm của Hoàng Mộc, cây leo hiểu được, nó lập tức phán ứng mạnh mẽ, dây leo quơ đi quơ lại, điệu bộ từ chối. -Củ su hào hay mà sao người phải từ chối nhỉ, khi nào đói ta có thể mang ra cắt xào, nấu nướng ngon mà. Lần này cây leo nhảy cẩng lên, ý niệm truyền đi liên tục, nó kịch liệt phản đối cái tên gợi vị giác đó. -Thôi ta cũng không ép ngươi, không phải là củ su hào vậy đổi đi một chút là Cổ Hào thì sao. À mà nếu chữ đầu tiên là Cổ thì có mấy cái tên hay hơn như là Cổ Hoặc Kim, Cổ Thiên Lạc. Lần này hình ảnh truyền đến Hoàng Mộc là một củ su hào có đủ tai mắt mũi giống như nhân loại, cái đầu đang gật gật đồng ý. Có vẻ nó hưng phấn với những cái tên đó, đến nỗi biến bản thân thành nhân loại. Hoàng Mộc cười khểnh: Mấy cái tên đó hay nhưng mà hơi thiếu thân thiện, thôi gọi là Củ Hào đi cho chất phác với bà con nông dân nha. Cây leo vừa hưng phấn nay tiu nghỉu, thấy Hoàng Mộc không còn đề cập đến chuyện đặt tên nữa là nó biết bản thân đã mang cái tên có phần hơi củ khoai: Củ Hào. -Thôi dù sao cũng tốt hơn là Củ su hào. Củ Hào tự an ủi bản thân. Đêm khuy mọi người đã đi ngủ chỉ trừ mấy người đang canh gác ngoài cửa hang và Hoàng Mộc cùng Củ Hào. Tên Củ Hào này dù sao cũng chỉ là trẻ sơ sinh, tâm tính có phần hung thú nhưng nhìn qua có vẻ hiểu chuyện, có thể dạy dỗ được. Hoàng Mộc nghĩ thế liền truyền ý niệm giảng giải đạo đức cho Củ Hào nghe. -Hung thú chi sơ tính thân nhân loại, tính tương cận, tập giúp nhân loại. -Một con ngựa đau cả tàu thêm cỏ, à nhầm một con ngựa đau cả tàu bỏ cỏ -Bầu ơi thương lấy bí cùng tuy rằng khác giống nhưng chung một nồi. -Hào ơi nhớ lấy câu này, lắng tai nghe lấy những điều của ta ….. Cũng chẳng biết tên Củ Hào có lọt tai câu nào không nhưng Hoàng Mộc giảng đạo rất say sưa. Hoa nở rồi hoa tàn, đêm đi rồi ngày đến. Buổi sáng mùa xuân không lông bông như mùa hè, không lè nhè như mùa thu, mà rạo rực sức sống. Cây cối đâm chồi non, cây non trồi thêm lộc, cây lộc thì hôm qua tiệc tùng hái ăn hết mất rồi. Hoàng Mộc gọi mọi người dậy sớm họp thôn để triển khai vấn đề quan trọng. -Hôm nay sẽ ra quân đánh chiếm địa bàn gần thôn nhằm mở rộng phạm vi hoạt động để khai thác các tài nguyên cần thiết phục vụ cuộc sống. Chủ trương của hắn, dân làng không có ai phản đối. Thời gian gần đây mọi người sinh hoạt điều độ, tập luyện thần thức pháp yếu thường xuyên đồng thời cây xuyên thiết cũng được phân chia cho mọi người trong thôn cùng phục dụng. Kết quả thật không phụ kỳ vọng, thể lực của mỗi người tăng lên nhanh chóng, kể cả những cụ già râu tóc bạc phơ, nay bỗng có dấu hiệu hồi xuân, trên đầu nơi chân tóc bắt đầu đen trở lại. Hoàng Mộc vạch ra kế hoạch chi tiết, đầu tiên hắn cùng Lôi Viêm, Đổng Kiếm, Minh Nguyệt sẽ tập kích quần thể cây leo, sau đó sẽ quay về tập hợp cùng với mọi người đánh đuổi hung thú ra khỏi địa bàn. Nếu không có sự xuất hiện của Củ Hào, Hoàng Mộc sẽ lựa chọn cách thức hoạt động khác, nhưng nay hắn cảm thấy điều kiện đã đủ, liền muốn liều một phen. Ba người bay thẳng đến chỗ quần thể cây leo rồi dừng lại cách nó một khoảng khá xa. Theo như kế hoạch Hoàng Mộc đã triển khai, Minh Nguyệt dùng sóng linh lực tìm kiếm vị trí bản thể cây leo và hung thú đen tuyền, chẳng mấy chốc Minh Nguyệt đã tìm ra, liền truyền hình ảnh cho mọi người biết. Cả nhóm hoạt động nhịp nhàng, Lôi Viêm ngưng tụ ra hai quả cầu lửa, đồng thời bên này Hoàng Mộc điều khiển dải lụa quấn lấy chuôi kiếm. Thanh kiếm lập tức bay vòng tròn theo sự điều khiển của Đổng Kiếm. Dưới lực lượng của Hoàng Mộc cùng Đổng Kiếm thanh kiếm bay càng lúc càng nhanh, không khí bị ma sát phát ra những tiếng Ô Ô kéo dài. Chiêu thức hợp kích này đã từng được Hoàng Mộc và Đổng Kiếm áp dụng trong trận chiến với vĩ hạt sói đầu đàn, chỉ khác là khi đó thanh kiếm xoáy tròn quanh trục đối xứng còn bay giờ là bay thành vòng tròn. Hiển nhiên là hai người muốn cộng hưởng lực lượng để đạt đến sức sát thương lớn nhất. Lôi Viêm lên trước tấn công, hắn dùng một quả cầu lửa thiêu đốt hung thú đen tuyền, quả cầu lửa còn lại thiêu đốt vị trí bản thể cây leo. Ngay lập tức phần cây leo đang bao bọc hung thú đen tuyền được hóa cứng, đồng thời dây leo vận chuyển đưa hung thú đi sang chỗ khác. Nơi bản thể lớp ngọc bích liền hiện ra, tuy nhiên phạm vi của nó đã giảm bớt so với trước đây, có vẻ tổn thương do rùa khổng lồ gây ra ngày hôm qua chưa thể bình phục. Hàng vạn dây leo bung ra lao đến Lôi Viêm, nhưng có một thứ còn nhanh hơn cả dây leo, đó là thanh kiếm của Đổng Kiếm. Ngay khi Lôi Viêm tung ra cầu lửa, Hoàng Mộc và Đổng Kiếm cũng đồng thời phóng xuất công kích. Thanh kiếm đã được gia tốc đến cực đại, bay nhanh hơn cả đạn pháo xe tăng, lao thẳng đến bản thể cây leo. Thanh kiếm va chạm với lớp ngọc bích, một tiếng nổ lớn vang lên, quần thể cây leo to lớn cũng phải rùng mình. Công kích này không chỉ bao gồm sức sát thương của Hoàng Mộc và Đổng Kiếm mà còn có cà sự tham gia của Lôi Viêm. Ngọn lửa của hắn thiêu đốt lớp ngọc bích cháy khét. Lôi Viêm tách ngọn lửa ra một khoảng liền thấy được kết quả, thanh kiếm xuyên qua lớp ngọc bích, cắm sâu vào bên trong nhưng chưa thể động tới bản thể cây leo. Hoàng Mộc hét to: -Lôi Viêm giúp mình. Hắn nói xong liền lao thẳng đến quần thể cây leo, Lôi Viêm hiểu ý liền điều khiển cầu lửa biến thành hình trụ rỗng Tốc độ của Hoàng Mộc cực nhanh, hắn nhảy vào phần lõi rỗng của hình trụ, một chân đưa ra đá thẳng vào chuôi kiếm. Lực đạo mạnh mẽ nổ vang đẩy thanh kiếm bay tọt vào phía trong. Bụp, âm thanh như một quả dưa bị bổ vang lên, hàng vạn dây leo đang kéo đến bỗng rơi tự do xuống mặt đất. Hiển nhiên sinh cơ của nó đã mất. Cuộc chiến xảy ra cực nhanh, từ khi bắt đầu công kích đến khi kết thúc chỉ vẻn vẹn trong vài tích tắc. Đây chính là ý đồ của Hoàng Mộc, muốn tận dụng sự suy yếu của quần thể dây leo, một kích trảm sát nó. Nếu kéo dài dây dưa, để thắng chẳng dễ dàng. Ngọn lửa triệt tiêu, Hoàng Mộc đáp xuống bới từ đống dây leo lôi ra bản thể của nó, quả đúng như pháp linh từng nói, cây leo này có hình dáng thon dài như một trái bim chỉ khác là kích thước lớn hơn quả bim rất nhiều. Củ Hào theo mệnh lệnh của Hoàng Mộc bò ra từ túi vải sau lưng đi đến bên bản thể cây leo vừa chết. Các dây leo trên cơ thể Củ Hào nhanh chóng cắm sâu vào đó. Từ những sợi dây leo phát ra tiếng ừng ực như một người đang uống nước, bằng mắt thường có thể thấy bản thể cây leo vừa chết đang teo tóp dần đi, còn bên này Củ Hào thì ngược lại, kích thước lớn dần lên, những dây leo theo đó to ra, lực hút vì thế càng mạnh hơn.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]