Chương trước
Chương sau
Mọi người trò chuyện với các tiểu yêu tinh hồi lâu, khai thác được khá nhiều thông tin, trong đó quan trọng nhất là:
Nền văn minh ở hành tinh Tinh Linh là một nền văn minh sử dụng linh lực, số phận của Tinh linh nhân không khác nhân loại ở địa cầu là bao đều bị Octopieus diệt sát, nô dịch. Nhện quỷ chính là xuất phát từ nơi này.
Tiểu yêu tinh pháp linh, hay gọi tắt là pháp linh có khả năng ma pháp rất xuất sắc, từ khi sinh ra đã có năng lực điều khiển nguyên tố tự nhiên. Cũng nhờ khả năng này Tiểu yêu tinh pháp linh mới có thể lập địa bàn ở đây, nơi mà vây quanh là rất nhiều hung thú mạnh mẽ.
Khả năng ma pháp của Tiểu yêu tinh phát triển đến 1 tuổi sẽ định hình, sau đó tăng trưởng vô cùng khó khăn. Tuy nhiên có một cách để gia tăng pháp lực nhanh chóng đó là lập khế ước với tinh linh nhân.
Giữa tinh linh nhân và Pháp linh có thể lập các khế ước, thông qua đó đôi bên tâm ý tương thông, khi tinh linh nhân đột phá cấp độ thì pháp linh được ký khế ước sẽ đột phá theo.
Tùy thuộc vào cấp độ của cả hai mà khế ước có thể mang lại nhiều năng lực thần kỳ:
Ở cấp độ 1: Đôi bên tâm ý tương thông phạm vi liên lạc chỉ bó gọn trong bán kính 1km.
Cấp độ 2: Phạm vi bán kính liên lạc tăng lên 10km, phát sinh thêm kỹ năng mới, Tinh linh nhân thông qua khế ước có thể truyền linh lực cho pháp linh, đồng thời pháp linh có thể cường hóa kỹ năng ma pháp cho Tinh linh nhân.
Cấp độ 3: Là cấp độ trong truyền thuyết, 1 vạn năm nay chưa từng xuất hiện, phạm vi liên lạc tăng đến 1000 km, lúc này trong cơ thể tinh linh nhân đã phát triển hạt giống pháp linh, có thể sử dụng tất cả năng lực của pháp linh, đồng thời có thể thực hiện triệu hồi pháp linh trong bán kính 1000km đến bên cạnh mình.
Những điều trên được Minh Nguyệt tổng kết lại, mọi người nghe xong rất kinh ngạc. Lôi Viêm không nhịn đươc sự tò mò liền lên tiếng:
-Nếu chúng ta đã giống với tinh linh nhân vậy pháp linh cũng có thể ký khế ước với chúng ta đúng không?
-Nguyệt không biết có được hay không, nhưng biện pháp để ký khế ước thì chỉ tinh linh nhân mới biết. Các pháp linh này chưa từng được ký khế ước nên chúng cũng không biết phương pháp ra sao.
Mọi người đang trên đà hưng phấn vì sắp có thêm những năng lực mạnh mẽ lại bị dội một gáo nước lạnh. Lôi Viêm bức xúc nói:
-Hừ hộp quà đã đến tay lại không biết cách mở hộp, nói có tức không chứ.
-Haha, thôi chúng ta từ từ tìm cách, ít nhất nơi hoang dã này có thêm một giống loài thân thiện với nhân loại.
-Nếu như hiện tại không thể lập khế ước với pháp linh vậy nguyệt có thể kêu gọi chúng sinh tồn cùng chúng ta không.
Minh Nguyệt quay sang trò chuyện với các tinh linh, một lúc sau mới phản hồi Hoàng Mộc.
-Nguyệt vừa hỏi pháp linh, điều kiện sống của pháp linh có phần khắt khe, chúng cần phải ở gần nơi có linh hoa như uất hương tiên cảnh để khôi phục linh lực, trừ khi là ký khế ước với tinh linh nhân thì mới có khả năng đi xa.
Hoàng Mộc cảm thán:
-Cuối cùng vẫn là phải có phương pháp lập khế ước.
Tạm gác lại chuyện pháp linh, mọi người chia ra thu thập các cây hoa uất hương, đồng thời gieo trồng thêm các hạt giống mới. Dù sao pháp linh rất cần những cây hoa này, vì vậy hái hoa phải biết ươm mầm.
Cảnh vật tươi đẹp, hương hoa ngào ngạt, sắc hoa đằm thắm, hòa cùng ánh nắng chiều làm cho con người ta phấn chấn, .
Lôi Viêm trông các em pháp linh xinh xắn đang ngồi trên những đóa hoa không khỏi cảm thán:
-Thật là một vẻ đẹp thánh thiện.
Đương lúc hắn đang mơ màng thì một tiếng kêu vọng xuống từ bầu trời, xuất hiện trước mắt mọi người là một đàn hung điểu to lớn khoảng 20 con đang ập xuống chỗ này.
Nhìn điệu độ cùng gương mặt hung ác của chúng không cần hỏi thì ai cũng biết lũ hung điểu kia đến đây để làm gì.
Tất cả mọi người rút vũ khí ra cầm chắc nơi tay, bầy đại bàng thấy vậy xông lên đầu tiên, chúng bay rất nhanh muốn chặn đánh hung điểu từ trên không.
Bỗng hàng loạt cầu lửa, băng tiễn, đao phong, cùng với nhiều luồng sáng khác nhau, tốc độ cực nhanh vọt qua cả bầy đại bàng, bay đến công kích lũ hung điểu.
Bầy hung điểu đang uy mãnh phút chốc bị đánh thành thịt vụn, một cơn gió mạnh thổi qua, cuốn tất cả xác chết ném đi chỗ khác, dù vậy máu xanh từ phía trên vẫn rơi xuống, bám lên gương mặt của pháp linh.
Lôi Viêm nhìn sang bỗng chột dạ:
-Cũng may pháp linh thân thiện với nhân loại nếu không thì chẳng khác gì các tiểu ác ma a.
Vài pháp linh bay lên, hai tay thu vào trước ngực rồi vung ra sau đó từ không trung xuất hiện một cơn mưa rào, cơn mưa cuốn đi tất cả những thứ dơ bẩn rơi xuống Uất hương tiên cảnh.
Nhìn chiến lực mạnh mẽ của pháp linh Hoàng Mộc không khỏi thèm nhỏ dãi, chỉ là có muốn mà không có được. Hắn đi một vòng xung quanh, ngó thấy khá nhiều xác chết của hung thú, âm thầm đánh giá:
-Nơi này được pháp linh bảo vệ xem ra khá an toàn, nếu ta gieo trồng hạt giống của cây leo ở đây thì sao nhỉ, chỗ này linh khí dồi dào rất thích hợp cho nó phát triển.
Nghĩ vậy hắn liền tiến đến chỗ Minh Nguyệt nói lên ý định, vừa hay Minh Nguyệt cũng có ý đó. Cô bé lôi hạt giống của cây leo từ túi vải ra rồi đi đến chỗ gần cây bồ đề. Càng ở gần linh khí sẽ càng đậm đặc, nhưng gần quá sẽ bị tán lá che mất ánh nắng, không tiện cho việc gieo trồng.
Minh Nguyệt lựa chọn một vị trí phù hợp, đào đất rồi gieo hạt giống xuống, có vài pháp linh bay theo, ánh mắt tỏ ra nghi hoặc.
Một hồi sau, cả nhóm đã thu thập đủ số cây Uất hương mà Hoàng Mộc yêu cầu. Bản thân Hoàng Mộc còn hái thêm ít cành lá của các cây hoa lạ mang về nghiên cứu, hắn cảm thấy những cây hoa này chứa đựng linh khí rất đậm đặc, hẳn sẽ có nhiều tác dụng.
Gói gém mọi thứ xong xuôi, đang định trèo lên lưng đại bàng bay về thì bỗng nghe tiếng sột soạt, mọi người nhìn về nơi phát ra âm thanh thì thấy một cây non đang đội đất vươn lên. Tốc độ phát triển rất nhanh, chỉ qua vài phút đã thành hình như một củ su hào với vài dây leo bé tí, lưa thưa. Củ su hào vừa mọc xong đã bật rễ khỏi mặt đất. Bộ rễ của nó vậy mà cũng là dây leo, các dây leo đẩy củ su hào đứng dậy, bò trên mặt đất, phương hướng chính là tiến đến gần bầy khỉ.
Bầy khỉ hú lên, các pháp linh vừa nãy bay theo Minh Nguyệt đồng dạng cất tiếng.
Âm thanh nhốn nháo hồi lâu, đến khi Minh Nguyệt ra hiệu mới im ắng, cô bé thuật lại sự việc cho mọi người biết:
-Các pháp linh nói rằng cây leo kia là một trong những hung thú được thả xuống hành tinh Tinh Linh, chúng đã tàn sát rất nhiều sinh mạng ở đó, tộc pháp linh có lần giao chiến với chúng, kết quả lưỡng bại câu thương.
Hoàng Mộc nghe xong liền dấy lên một suy đoán:
-Trước đây hành tinh Tinh Linh có khả năng là nơi nuôi dưỡng hung thú, sau khi phát hiện ra trái đất có lượng linh khí dồi dào hơn, Octopieus mới quyết định chuyển địa điểm nuôi dưỡng xuống trái đất.
-Vậy Nguyệt thử hỏi pháp linh xem có thông tin gì thêm về cây leo này không.
-Nguyệt hỏi rồi, chúng bảo thông qua hình dáng bản thể thì cây leo này là sinh vật mạnh mẽ nhất trong số những cây leo cùng loài, thông thường bản thể chúng sẽ có dạng thon dài, chỉ một số ít ưu việt hơn mới có dạng hình cầu như này.
Dạng hình cầu thường được cây mẹ nuôi dưỡng trong cơ thể, đến khi cây mẹ chết đi, mầm non sẽ ăn bản thể cây mẹ, nhờ dinh dưỡng có được cây non sẽ nhanh chóng đạt được sức mạnh tương đương cây mẹ.
-Ồ có kiểu sinh tồn vậy sao? Nhưng làm cách nào để chúng có thể chia sẻ góc nhìn với những con hung thú đen tuyền nhỉ?.
-Điều này phải hỏi lũ khỉ, chúng hiện đang có thể thần giao cách cảm với củ su hào.
Hoàng Mộc nghe Minh Nguyệt trả lời vậy liền sực nhớ, khi bản thể cây leo chết đi, lũ khỉ đã ăn nó, cứ tưởng chỉ là thức ăn bình thường, hóa ra đây là cách để cây leo tìm kiếm hung thú khác cộng sinh.
Củ su hào đi đến bên khỉ đầu đàn, từ một sợi dây leo trên cơ thể nó mọc ra một quả nhỏ màu xanh, quả nhỏ này từ từ biến lớn, đến khi đạt kích thước một quả quýt liền dừng lại, nhìn qua có vẻ củ su hào đã gầy đi một vòng.
Nó đưa quả nhỏ này cho khỉ đầu đàn, đôi bên giao tiếp bằng thần giao cách cảm.
Khỉ đầu đàn hú lên, ánh mắt nhìn Minh Nguyệt, tay chỉ chỉ vào cây leo.
Minh Nguyệt thuật lại lời của nó cho cả nhóm nghe:
-Cây leo kia muốn lũ khỉ cùng nhau chia quả nhỏ này ra ăn để tăng cường thêm liên kết.
Hoàng Mộc nghe vậy lên tiếng:
-Nguyệt hỏi xem mối quan hệ giữa lũ khỉ với cây leo kia là cộng sinh hay là áp chế.
Minh Nguyệt và lũ khỉ giao tiếp với nhau đã lâu, ngôn từ của lũ khỉ cũng mượt mà hơn không còn rối rắm như lúc đầu. Minh Nguyệt nhận được phản hồi liền hiểu.
-Khỉ đầu đàn nói, mối quan hệ là dựa vào tâm thức, có sự đồng điệu, cũng có sự áp chế nhẹ.
Lôi Viêm phán đoán:
-Chắc là cây leo này còn nhỏ nên sự áp chế mới yếu ớt, đợi chúng lớn lên hẳn là có thể khống chế được bầy khỉ.
Minh Nguyệt phản bác:
-Cũng chưa chắc nếu tâm thức bầy khỉ mạnh mẽ hơn thì cây leo dễ gì áp chế. Bầy khỉ của chúng ta trông thông minh hơn mấy con hung thú đen tuyền đó.
Hai người đang tranh cãi thì Hoàng Mộc tiến đến gần cây leo, hắn ngắt luôn quả xanh trên cây, tách ra một nửa, đưa vào miệng rồi nhai nuốt.
Lôi Viêm, Minh Nguyệt cùng toàn bộ thành viên nhóm xung kích kinh ngạc, mắt chữ O mồm chữ A.
Minh Nguyệt vội vàng hét to trách mắng:
-Mộc làm cái gì thế, mau nhả ra?
Hoàng Mộc nhoẻn miệng cười nhìn Minh Nguyệt:
-Hì hì không vào hang cọp sao bắt được cọp con.
Quả xanh nuốt vào bụng nhanh chóng được tiêu hóa, Hoàng Mộc nhắm mắt cảm nhận, bỗng chốc hắn thấy có một sự tương thông đâu đó, xác định phương hướng rõ ràng là từ nơi củ su hào này toát ra. Chỉ là so với một kẻ tập luyện thần thức pháp yếu điên cuồng như Hoàng Mộc, tâm thức của củ su hào dưới mắt hắn thật nhỏ nhoi đến thảm hại.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.