Nơi này cách khá xa làng Hoa Ban, ba người không cần dấu diếm điều gì, sức mạnh thể hiện hết ra. Đổng Kiếm, Lôi Viêm giữ khoảng cách với bầy hung thú, thao túng thanh kiếm và đám lửa tấn công chúng, Ngọc Lan ở gần yểm trợ hai người.
Mỗi đòn thế mang theo niềm thù hận, ngọn lửa của Lôi Viêm cháy to nhất từ trước đến nay, quả cầu lửa lăn đến giữa bầy hung thú đột ngột bung ra như những cách hoa nở bung ra từ nụ, ngọn lửa dãn nở thiêu đốt khoảng đất phía trước, hung thú nơi đó lông da bị đốt cháy xém, chạy tán loạn.
Thanh kiếm to bản của Đổng Kiếm lăng không mà đi, cực nhanh, cực mạnh hướng tới bất kỳ con hung thú nào lao lên trước, thế kiếm khi thì đâm, khi thì quét ngang, bổ dọc tung hoành trên không.
Có vài cá thể mạnh mẽ, nhanh nhẹn hơn vượt qua được đợt tấn công của Đổng Kiếm và Lôi Viêm thì đón nhận nó là một Ngọc Lan đầy căm phẫn, những nhát chém uy lực dáng xuống, lũ này chỉ mạnh hơn vĩ hạt sói bình thường một chút, chúng bị Ngọc Lan xử đẹp, thỉnh thoảng cô bé bị vài hung thú vây quanh, Đổng Kiếm liền thao túng thanh kiếm về tương trợ.
Chiến đấu được ba mươi phút số lượng hung thú giảm đi một nửa, chúng mất hết nhuệ khí săn mồi, bỏ chạy vào rừng. Ba người muốn đuổi theo nhưng một phần vì cây cối rậm rạp, một phần muốn xem tình hình của Hoàng Mộc nên dừng lại quay bước về thôn.
Ở trong thôn ông Nguyễn Cừ không dám chậm trễ xử lý
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/earth/353331/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.