"Thư Thư!!! Đợi tao!! Đậu mè đợi tao!!!"
Thi triển lăng ba vi bộ, đuổi theo thằng Thư đang chạy xe, nhảy thật chuẩn xác, tôi yên vị đặt mông lên yên xe.
Tim tôi vẫn đập thình thịch đây này!!
"Tao dậy muộn mà mày cũng chẳng chờ tao!!"
"Không chờ thì cậu có ngồi được ở đây không?"
Cãi không lại, tôi đành gõ gõ cái đầu vào lưng, rồi cố ý vòng hai tay qua eo hắn, ôm thật chặt để hả giận!!
"Eo mày thon hơn cả tao!!"
Ghen tị nói vậy, tôi nhìn lại mình, tôi không xếp vào hạng béo, chỉ là hơi mũm mĩm chút...
Tay tôi đang ôm eo Vương Thư cảm thấy run run, vừa nhúc nhích tính rụt lại chống nhục thì bị một tay của nó nắm lấy giữ lại.
Ngơ ngơ ngác ngác một hồi, xong, tôi chẳng buông nữa, tựa đầu vào lưng Vương Thư. Kì lạ, thế nào tim hắn ở tận ngực trái mà tôi lại có thể nghe được nhịp tim đang đập loạn.
Tôi nhầm.
Là... tim tôi...
"THƯ!"
Tôi thấy hắn có giật mình bởi cái gọi bất ngờ.
"Tao bị bệnh tim rồi!!!"
Tôi nghe thấy tiếng cười khe khẽ của hắn, hắn càng lớn càng dễ nhìn, giọng lại càng ấm hơn.
_____ _________ ___________ ________
Tự tin lên bảng, nhận lấy 8 điểm, tôi hất mặt tự hào trở về chỗ ngồi.
Gì chứ, Anh thì tôi dốt hết thuốc chữa nhưng mà toán, lý thì ngược lại nha! Tôi liếc mắt sang nhìn thằng Lùn ngồi bên, thì thấy nó ngả như rạ lên bàn, hệt cái xác khô cạn kiệt sức sống.
Hốt hoảng lay lay bả vai của nó.
"Sao thế mày?"
Thằng Phụng hơi nhích
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/e-thang-con-nha-nguoi-ta/4166/quyen-1-chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.