"Từ giờ để chú Ngân đưa con đi học nhé."
"Tưởng việc gì. Hóa ra anh gọi em ra đây chỉ để hộ tống công chúa nhà anh đi học à?"
Vương Thư cứ thế mà mở cửa xe của Vương Ngân để Minh Vương ngồi vào.
Cái gì cũng không cãi lại được ông anh trai nên đành thôi.
Dẫu sao thì vẫn nên giữ hình tượng người chú dễ mến dịu dàng.
Ngay khi ngồi vào xe, Minh Vương vội hét toáng lên.
"Đầu gấu!!!"
Vương Ngân nghe xong đã hiểu luôn, tay che miệng nén cười nhưng vẫn phát ra tiếng khục khục.
Ra là lúc thấy Thu Vân với sắc mặt đen như đít nồi, chưa kể thân hình lực lưỡng như gấu thì con bé đã sợ hãi rồi.
Nội tâm Vương Ngân thầm cảm thấy xót thương cho Thu Vân khi bị kêu là đầu gấu.
"Ngồi cạnh cháu là chú Vân, đừng gọi là đầu gấu."
"Câm mồm." - Thu Vân chán ghét nói.
Vừa mới chồm người tới tính thắt dây an toàn hộ con bé mà con bé đã nhăn mặt lại né Thu Vân như né tà. Nếu như đưa nó túi muối, chắc chắn nó sẽ táp vào mặt Thu Vân và nói "Thanh tẩy ô uế phi phi!".
Thu Vân cảm thấy chạnh lòng 1 chút.
Thế nhưng nghĩ đến những lần cái thằng Vương Ngân kia nắm cằm mình rồi phun ra mấy câu sến tởm lợm kiểu "Gương mặt anh luôn đẹp nhất trong măt tôi, anh mới là thiên thần không phải tôi" thì Thu Vân lại thấy nhẹ nhõm hơn.
Không, không nhẹ nhõm chút nào!
"Tên là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/e-thang-con-nha-nguoi-ta/2867535/quyen-2-chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.