Tôi bảo có thể gọi là "anh Tâm" hoặc là "chú Tâm".
Thì con bé đã gọi một tiếng "Bố Tâm".
Dễ sợ.
Hôm nay tôi đo lại chiều cao cho con bé thì thấy nó cao 1m43, nặng 32 kg, thế mà tôi tưởng cao tầm 1m30 chớ.
"Hình như thế này gọi là gầy nhỉ?"
Xoa xoa đầu Minh Vương, tôi dặn con nó phải ăn nhiều lên thì mới xinh đẹp.
"Bố Thư bảo Vương đừng ăn nhiều như má Tâm. Không thì sẽ béo ch--"
"Suỵt!"
Thôi xong rồi, vớ vẩn tôi sẽ giống thầy Vũ. Sẽ bị con cái gọi sai giới tính!! Chắc chắn là hắn đứng sau vụ này, hắn muốn chơi khăm tôi!
Sai trọng điểm!!
Định bảo sẽ "béo chó" đúng không?? Đúng không?
Tết lại bím tóc cho Minh Vương, tôi đưa nó đi học. Vừa vặn nó đang lớp 6, tất nhiên là sẽ để học tiếp ở trường tôi dạy rồi.
Vì tôi sợ con bé lạ trường, lạ bạn dễ gặp rắc rối nên tôi cố ý xin cho con bé vào cái lớp mình chủ nhiệm.
Tôi lười tả chi tiết con bé cho các cháu nhỏ quá, đại khái so với mặt bằng chung về nhan sắc mấy đứa đồng trang lứa thì nó nổi trội hơn hẳn.
"Mình là Gia Minh Vương."
Con bé vừa nói xong câu đó thì cái thằng Tú - Siêu quậy cái lớp này đã giở chứng hoạnh họe, bắt bẻ ma mới.
"Tên gì mà đàn ông thế? Há há há!! Chắc bố mẹ cậu coi cậu là con trai chứ gì!"
Chỉ cần thằng nhóc này nói thêm câu nữa,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/e-thang-con-nha-nguoi-ta/2867533/quyen-2-chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.