Giờ nó đang lê bước chân về nhà đây. Khà khà, hôm nay không như mọi lần nó đi tìm việc, tuy không thể nói là nó có được công việc hoàn toàn nhưng là miễn cưỡng có rồi a, vậy là đã quá thành công rồi... hì hì!
Trời cũng đã chập choạng, nhá nhem tối, vậy là một ngày oi bức của mùa hè đã trôi qua yên bình. Từ lúc nó đến đây cũng được khoảng gần tháng rồi, nó cũng đã gặp sáu người kia và hôm nay còn có một buổi nói chuyện với Bảo, mặc dù có thể cho rằng đó là một cuộc nói chuyện hết sức nhạt nhẽo. Cơ mà, nó cũng không muốn có nhiều dây dưa với bọn họ cho lắm, tuy nó yêu họ nhưng cũng không đồng nghĩa là nó đã hết giận họ sau những sự việc của hai năm trước. Haiz, thôi, tốt nhất là không nên nhớ lại những chuyện buồn ấy đi!
À mà, hôm nay nó còn kết bạn với một cô bạn hết sức xinh đẹp và quyến rũ nha, hơn nữa lại cô ấy lại còn cho phép nó đến công ty của cô ấy làm việc. Thế thì còn tốt gì bằng...
Cuộc sống của nó cứ như vậy thì thật tốt, luôn luôn yên bình. Nếu không gặp họ thì có lẽ nó sẽ không nhớ họ nhiều hơn. Sống trong thân phận là Long Hỏa Nhi thì có lẽ cuộc sống của nó mới được yên bình.
Nhưng có một điều mà nó khá là thắc mắc từ lúc gặp sáu người kia, đó là: Vân đi đâu rồi? Tại sao nó không thấy cô ta bên cạnh họ?
Hừm, có nên hỏi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/e-nhoc-can-em-chon-ai/2545295/chuong-60.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.