Trong xe, không khí chìm trong im lặng. Không một ai ho he câu gì.
Khụ, sao lúc này bí lời thế nhỉ?
...
- À, đúng rồi! Mà chúng ta đi đâu vậy?
Nó vừa nghĩ ra câu này liền hô lên. Phải phá tan không khí ngượng ngập này chứ sao a.
- Đi bar. - Tinh Anh hờ hững đáp.
...
- Cái gì cơ? Đi bar á? Vậy thôi, anh cho tôi xuống xe giùm cái, công việc thì ngập đầu. Chơi bời suốt ngày, anh có 'trách nhiệm' với công việc thật đấy! Cho tôi xuống đi!! - Nó bất bình đập đập ghế xe.
- Làm cái gì mà phản ứng mạnh thế? Tôi nói đùa thôi mà. Hôm nay có công việc thật, hôm nay tôi sẽ dẫn cô đến tham quan một khu nghỉ mát mà tập đoàn mới xây dựng xong để cho cô biết đây biết đó hoặc sau này, có thể khu nghỉ mát đó sẽ do cô quản lí. - Tinh Anh cười cười giải thích.
Vừa nghe xong, nó đã sáng mắt. Quay phắt một trăm tám mươi độ túm lấy tay Tinh Anh, hỏi dồn dập.
- Ôi, thật á? Tôi sẽ được quản lí hẳn một khu nghỉ mát á? Thật, anh nói thật đấy chứ? Tôi sẽ được ăn đồ ăn miễn phí ở đó chứ? Tôi sẽ được chơi thoải mái ở đó mà không tốn kiếm phải không? Thích quá đi!!
Ôi, chỉ cần nghĩ đến cảnh nó nghiêm nghị mặc bộ đồ công sở đi lại giao nhiệm vụ, chỉ huy mọi người, rồi còn được mọi người kính nể, rồi lại được ăn đồ ăn ngon không mất tiền... Chẹp, như thế thì còn gì bằng! Mặc dù ở Thổ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/e-nhoc-can-em-chon-ai-phan-2/200204/chuong-73.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.