Chiếc xe của Bảo phi thật nhanh trên con phố vắng người. Ngồi trong xe mà lòng ai cũng như lửa đốt, chỉ hận không thể đến bên cạnh nó ngay lập tức. Hồi nãy, trông vẻ mặt của Nhật làm họ thực sự kích động.
- Rốt cuộc là Nhi bị làm sao vậy Nhật? – Long sốt sắng hỏi.
Nhật chỉ khẽ lắc đầu, nhẹ nói:
- Không biết, anh Kiệt chỉ nói mau đến tập đoàn ngay thôi, chưa kịp nói gì thêm cả.
- Này, chứ Bảo không đi nhanh hơn được à? – Tinh Anh ngồi phía dưới, vươn người lên phía trên.
- Thì tớ đang đi nhanh hết mức có thể rồi đấy! – Bảo nắm chặt vô lăng, nhăn mày nói.
Nam ngồi ở dưới, hai bàn tay đan chặt vào nhau. Cầu mong Nhi sẽ không xảy ra bất cứ chuyện gì!
Thiên ở bên cạnh, lấy điện thoại rồi gọi cho ai đó.
- [A lô, Hoàng Tổng có gì cần phân phó ạ?] – Giọng nam từ bên kia vang lên.
- Lam Công, hiện ở tập đoàn có xảy ra chuyện gì hay không? – Thiên dồn dập hỏi.
- [Ở tập đoàn ư? À, xin lỗi, Hoàng Tổng, hiện giờ tôi đang ở chi nhánh B, không có mặt ở tập đoàn ạ!]
Thiên nghe vậy, cắn môi, thở mạnh rồi ngay lập tức tắt máy gọi cho người khác.
- [A lô, Hoàng Tổng, ngài cần gì sao ạ?] – Tiếng nữa ở đầu dây bên kia vang lên.
- Lê Ngọc, ở tập có đang xảy ra sự cố gì không?
- [À, dạ, dạ có thư Hoàng Tổng.]
- Là gì? Mau nói! – Thiên kích động nói lớn.
Cô gái bên kia nghe
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/e-nhoc-can-em-chon-ai-phan-2/1326993/chuong-90.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.