Đường Hinh Duyệt trực tiếp lấy mạng Ân Tố Nhi chỉ trong vòng vài giấy. Nhìn người Ân Tố Nhi ngã nhào ra đất, cô lập tức quăng khẩu súng sang một bên, vội vàng lại xem tình hình của Phó Dịch Thần.
“Thần… anh nhìn em.”
“Anh có nghe em nói không, không được ngủ.”
“Mở mắt ra nhìn em.”
Phó Dịch Thần mất khá nhiều máu, người anh cũng không còn được tỉnh táo nữa, hình ảnh của Đường Hinh Duyệt dần mờ nhạt qua đôi mắt của anh nhưng đến cuối cùng vẫn gắng gượng để trấn an cô: “Anh không sao.”
Hoàng Dịch Dương và mọi người cũng nhanh chóng có mặt. Đường Hinh Duyệt gấp gáp gọi: “Dịch Dương, mau giúp tôi đưa anh ấy về. Vết thương cần được sơ cứu ngay lập tức.”
Nhưng với điều kiện khắc nghiệt như ở khu biên giới, dụng cụ y tế cũng vô cùng nghèo nàn. Lần đầu tiên, Đường Hinh Duyệt lúng túng không biết nên bắt đầu xử lý vết thương của Phó Dịch Thần từ đâu. Cả người cô run lên, nhìn thấy vết thương cứ liên tục chảy máu khiến Đường Hinh Duyệt hoảng loạn, nếu tình trạng này kéo dài e rằng Phó Dịch Thần sẽ khó mà qua khỏi.
Hoàng Dịch Dương và đám thuộc lạ của Phó Dịch Thần liên tục liên lạc về Hắc Long để tìm hướng giải quyết nhưng mãi vẫn không khiến tình hình trở nên tốt hơn. Tất cả mọi người đều trở nên căng thẳng khi nhìn gương mặt nhợt nhạt của Phó Dịch Thần.
Đường Hinh Duyệt cầm lấy con dao trong tay, cô quyết định sẽ mổ sống vết thương để lấy viên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/duyet-than/3500543/chuong-59.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.