Nhận được lệnh, mọi người nhanh chóng tản ra lui về nghỉ ngơi. Thời tiết ở đây rất khắc nghiệt, đêm đến, sương xuống rất dày khiến Đường Hinh Duyệt thoáng rùng mình trước thời tiết ở nơi này.
Trằn trọc mãi cả hai vẫn chẳng thể nào chìm vào giấc ngủ được. Đường Hinh Duyệt cứ xoay tới xoay lui.
“Em sao thế? Khó ngủ à?”
“Một chút.”
“Anh vẫn chưa ngủ ạ?”
“Em xoay tới xoay lui làm sao anh ngủ được.”
“Em xin lỗi.”
“Ngoan, mau ngủ đi. Không sao đâu, em đừng lo lắng. Ngủ đi cho bảo bối còn ngủ.”
“Anh là đang lo em không ngủ được hay là lo cho con anh không ngủ được đây?”
“Cả hai.”
Phó Dịch Thần đưa tay xoa xoa phần bụng của cô, khẽ cất giọng: “Ngoan, anh ôm em ngủ.”
“Dạ.”
Bên phía Lạc Thiên cũng nhanh chóng nhận được tin tức Phó Dịch Thần đem người sang biên giới.
Hắn ta không lấy một chút sợ hãi mà kiêu ngạo nhìn về phía Ân Tố Nhi: “Người cô muốn tìm đã sang tận đây tìm cô. Cô định như nào?”
“Còn như nào nữa. Có thù tất nhiên phải báo, đây cũng là lẽ thường tình cơ mà, có gì đáng để hỏi chứ?”
“Khá lắm.”
“Chuẩn bị đi, bọn chúng đã cất công sang đây, chúng ta thân là chủ nhà cũng nên chuẩn bị một chút.”
“Chờ đợi chi bằng ngay bây giờ, tặng cho một chúng một bất ngờ khiến chúng trở tay không kịp, như vậy chẳng phải có lợi hơn cho chúng ta sao.”
“Cô chắc chắn?”
“Đương nhiên, tôi đã
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/duyet-than/3499605/chuong-58.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.