Đường Hinh Duyệt thấy anh rất lạ, cô đứng nép sang một bên: “Anh vào nhà đi đã.”
Phó Dịch Thần đi vào trong. Đường Hinh Duyệt đi vào phòng bếp rót cho anh một cốc nước.
“Anh uống đi.”
“Cảm ơn.”
“Anh có chuyện gì sao?”
Đây đã là lần thứ ba cô hỏi câu này, nếu như lần này Phó Dịch Thần vẫn kiên quyết giữ im lặng, Đường Hinh Duyệt cô sẽ mặc kệ, không quan tâm đến anh nữa.
Phó Dịch Thần thở dài, tay day day thái dương, chậm rãi đáp: “Không sao, có chút chuyện nhỏ thôi.”
Đường Hinh Duyệt đương nhiên không hài lòng với cách trả lời của anh, không phải có phải vì quá lo lắng cho anh hay không mà giọng điệu của cô có chút không vui: “Anh xem tôi là con nít sao?”
Phó Dịch Thần nhìn thấy nét lo lắng hiện rõ trên gương mặt của cô liền phì cười: “Em lo lắng cho tôi sao?”
“Nếu Phó tổng không muốn người khác lo lắng thì đêm hôm đừng có xuất hiện trước nhà tôi như thế.”
Phó Dịch Thần cầm lấy ly nước lên, một hơi uống cạn, anh tiến về phía Đường Hinh Duyệt, đưa tay xoa xoa đầu cô: “Em không muốn nhìn thấy tôi?”
Đường Hinh Duyệt không trả lời nhưng biểu cảm trên gương mặt cô đã thể hiện rõ câu trả lời của mình. Không phải cô không muốn gặp anh nhưng cô ghét cái thái độ hờ hững với mọi thứ của anh, nó khiến cô cảm thấy rất khó chịu.
“Giận rồi?”
“Giận gì chứ.”
“Thế sao không nói chuyện?”
“Trước khi hỏi tôi, không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/duyet-than/3456927/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.