Có một sự thật đối với bất kì ai đều cũng vậy là khi mình không biết gì thì thôi, còn khi đã biết nhưng lại không biết tất cả mà chỉ biết nửa câu chuyện thì lại khiến ta càng trở nên tò mò, muốn biết.
Cô cũng vậy, khi xâu chuỗi lại tất cả, cô có nhiều chuyện hiểu được và không hiểu được.
Những cái không hiểu, cô rất muốn hiểu.
Còn những cái hiểu rồi, cô muốn hiểu hơn nữa.
Cả đêm cô trằn trọc không ngủ, lại nhìn quan Mạnh Quân đang ôm lấy mình. Cô không khỏi thở dài.
Đôi khi một số chuyện mình cứ tưởng đơn giản nhưng hóa ra lại phức tạp đến không thể lý giải nổi.
Nhã Phương nói cho cô chuyện đó, cô không biết có ý gì. Nhưng cô sẽ không hỏi, cô muốn tự sự thật tìm đến.
Sáng hôm sau Hàn Phong vẫn đến đón cô đi học bình thường, có điều sau khi biết chút ít về chuyện gia đình hắn, cô có phần dè dặt hơn. Có lẽ vì nửa hiếu kì muốn biết và nửa hiếu kì không muốn biết. Bởi vì muốn biết đê hiểu hắn nhiều hơn, hoặc có lẽ là chia sẻ cùng hắn.
Lại về không muốn biết là vì sợ trong chuyện này có vết đau của hắn, bắt hắn nhớ lại thì cũng đồng nghĩa với chuyện làm tổn thương hắn một lần nữa.
Rốt cuộc hôm nay cô mới biết mình là một người cực kì mâu thuẫn.
-“Mở cặp ra lấy đồ ăn sáng đi, hôm nay anh đưa em đến một nơi.”
Câu đầu tiên cô muốn hỏi là không đi học
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/duyen-troi/2351836/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.