“Thật là cha nào con nấy, cha con nhà còn tưởng mình là ai chứ, định giở trò gì! Đứa con hư thân này, mày cũng biết chơi đấy! Nhìn xem con đãgây ra tội gì, đụng vào kẻ có thế lực thế làm gì cơ chứ?!” Vừa bước vàophòng, lão phu nhân đóng sầm cửa, bao nhiêu tức tối kìm nén trong lònggiờ bộc phát ra hết. Nhìn Vĩnh An lẳng lặng chẳng nói gì, bà lại càngnổi nóng, “Nói đi! Đầu con toàn bã đậu à? Tại sao đưa nó về nhà cơ chứ?”
“Hôm đó tại phủ họ Quản, tình hình rất hỗn loạn, ai biết đám người giang hồấy sẽ làm gì? Quản đại nhân không có con trai, chỉ có mỗi một cô congái, nếu muội ấy có mệnh hệ gì, chắc chắn ông ta sẽ không buông tha. Con không muốn họ lỗ mãng hành sự, liên lụy đến cả giang hồ, đến lúc đó erằng Triệu gia trang cũng không tránh khỏi nguy, tình hình còn tồi tệhơn bây giờ.”
Cuối cùng, Vĩnh An đã nói. Đây cũng là lần duynhất chàng giải thích từ khi chuyện xảy ra đến nay, lời chàng nói nghechẳng có chút tình cảm nào.
Lẽ nào chàng không muốn mình đượcgiống đại ca sao, có thể chơi đùa, đóng giả cùng Hình Hoan? Là người chủ sự của Triệu gia trang, chàng có thể tùy hứng quên đi tư cách của mìnhsao? Sáng sớm ngày hôm đó nếu không nhận được tin tức, nghe nói đámngười đó bắt Quản Hiểu Nhàn để đổi người thì chàng đã chẳng đuổi đến, lo chuyện thiên hạ làm gì?
Chàng quá hiểu tính mẫu thân, giang hồ có chuyện gì, chắc chắn mẫu thân sẽ không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/duyen-troi-dinh/1877950/quyen-2-chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.