Hôm nay là buổi cuối cùng của hội trại. Tối nay sẽ đốt lửa trại và kết thúc hội trại. Mọi người tấp nập chuẩn bị cho buổi tối hôm nay.
Mới sáng sớm trước cửa lều lớp cô đã ồn ào, náo nhiệt. Mọi người đang chuẩn bị đồ đạc đem về rồi tối lại lên trường. Cô cũng bắt tay vào việc xếp đồ như bao người.
Đang sắp đồ thì cô thấy anh đi lại. Trên tay anh là một hộp quà và một bó hoa. Anh lại gần đưa cho cô, cô từ chối không muốn nhận. Những người xung quanh hú hét, hò reo.
Thấy mọi người tập trung ngày càng đông cô kéo tay anh ra một góc không người nói chuyện.
Vương Trúc Linh: “Cậu đang làm cái quái gì vậy?”
Trần Đình Kiệt: “Hôm qua tôi đã nói rồi. Tôi đến đây xin lỗi cậu. Cậu tha thứ cho tôi được không, Trúc Linh?”
Vương Trúc Linh: “Chỉ muốn tôi tha thứ mà cậu phải làm tới mức này à?”
Trần Đình Kiệt: “Chỉ cần cậu tha thứ cho tôi thì cậu muốn tôi làm gì cũng được.”
Cô cúi mặt xuống suy nghĩ điều gì đó. Anh đứng đó chờ đợi câu trả lời của cô. Một lúc xong cô ngẩng mặt nên nhìn anh nói: “ Chỉ cần tôi tha thứ cho cậu thì tôi bảo gì cậu cũng làm đúng không?”
Trần Đình Kiệt: “Ừm”
Cô nhìn anh cười một cái rồi nói: “Được, tôi tha thứ cho cậu. Tôi cũng mong cậu sau này đừng làm phiền cuộc sống của tôi nữa được chứ?”
“Không được.” Anh nghe cô nói xong liền nhíu mày phản đối.
“Tại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/duyen-troi-dinh-cau-la-cua-toi/3487556/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.