Người đàn ông kia bị làm mất mặt, nhưng lại không cam lòng quay về tay không như vậy.
Thấy Tống Hân Nghiên càng đánh càng ác, hoàn toàn không để ý tới đánh kiểu này có thể sẽ khiến mình bị thương, anh ta liền biết tâm trạng của cô cực kỳ tệ.
“Có phải chị bị thất tình không? Chị gái trông xinh đẹp như vậy, vứt bỏ một cây đại thụ già cỗi xấu xí xong lại lần nữa có cả khu rừng của riêng mình, tại sao phải không vui? Hay thế này đi, đợi lát nữa ra ngoài tôi mời chị đi uống rượu... A...!”
Người đàn ông vẫn cứ mãi lảm nhảm ồn ào như con ruồi đang vo ve vậy, sự phiền chán và tức giận trong lòng Tống Hân Nghiên bùng nổ, cô không thể nhịn được nữa, liền nện thẳng một quyền vào mặt tên kia.
Tên kia bị đánh mà không kịp trở tay, mũi đau vô cùng, hai hàng nước mắt nóng hổi trào ra.
Phòng boxing yên tĩnh vài giây, rồi sau đó là những tràng cười không lớn không nhỏ.
Có người quen với người đàn ông kia cười to: “Lão Lý, tưởng dễ nhai mà cuối cùng lại khợp phải đúng miếng xương gân hả...”
“Còn chưa gì hết mà đã bị làm cho mặt mũi đầy máu thế kia. Tôi thấy cậu lần này xong rồi.”
“...”
Đủ loại lời nói hoặc là cười nhạo, hoặc là chế giễu hoặc là xem hài truyền hết vào tai Lão Lý cơ bắp cuồn cuộn kia, như một cái tát giáng mạnh vào mặt anh ta.
Sắc mặt tên cơ bắp trở nên khó chịu, bị chọc cho tức giận, lau máu dưới mũi rồi gào lên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/duyen-troi-dinh-cau-ba-anh-khong-loi-thoat-dau/453770/chuong-474.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.