John dựa lưng vào ghế, mệt mỏi day trán: “Tiếp tục điều tra đi. Bộ phận hậu cần và quan hệ công chúng làm tốt nhiệm vụ trấn an nạn nhân và gia đình của những người bị thương và thiệt mạng. Bộ phận y tế cử nhân viên đến theo dõi tình trạng của người bị thương, cố hết sức để cứu chữa. Các bộ phận còn lại hợp tác điều tra với cảnh sát!”
“Đã rõ ạ!”
Mọi người đồng thanh đáp lại, thu dọn đồ đạc rồi lần lượt rời khỏi phòng họp.
Suốt buổi họp Tống Hân Nghiên không nói năng gì, im lặng đứng dậy theo mọi người đi ra ngoài.
“Nghiên, chờ chút đã.” John gọi.
Tống Hân Nghiên dừng lại: “Còn có việc gì thế?”
Giọng cô khàn đi, vẻ mệt mỏi hiện rõ trên gương mặt.
John đứng dậy, đi về phía cô, vỗ vai an ủi: “Cô về nghỉ ngơi trước đi. Phía công ty cứ giao lại cho những người chuyên phụ trách đi. Còn nữa… Cô đừng quan tâm đến những lời đàm tiếu phỉ báng trên Internet, đợi đến ngày sự thật được phơi bày, những lời đồn ấy sẽ tự khắc biến mất thôi.”
Tống Hân Nghiên nhếch môi cười gượng gạo: “Tôi không quan tâm đâu. Nhưng tai nạn lần này quá nghiêm trọng. Cứ cho là điều tra được nguyên nhân thực sự đi chăng nữa thì chắc hẳn hình ảnh của công ty cũng sẽ bị ảnh hưởng. Hơn nữa, sản phẩm mới…”
Cô dừng lại một thoáng rồi nghiêm túc đề nghị: “Tôi đề nghị nên dừng sản xuất và bày bán lại trước đã. Vừa mới tung ra thị trường đã xảy ra sự cố, nếu không có một lời giải thích
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/duyen-troi-dinh-cau-ba-anh-khong-loi-thoat-dau/453727/chuong-431.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.