Nhà hàng Dạ Yến.
Đang trong lúc ăn, Tống Hân Nghiên đi vệ sinh một chuyến.
Khi cô vừa bước ra khỏi nhà vệ sinh, chuẩn bị quay lại phòng bao thì nhìn thấy một bóng dáng quen thuộc trên hành lang.
Người đàn ông mặc vest đi giày da, dáng vẻ kiệm lời nghiêm túc, được một nhóm nhân vật tinh anh trong ngành vây quanh, khí thế lạnh lùng trên người anh có thể tiêu diệt mọi thứ xung quanh.
Tưởng Tử Hàn!
Tống Hân Nghiên ngây người.
Khi thấy anh sắp đến gần, cô vội vàng lùi sang bên cạnh hành lang, chủ động tránh ra.
Thấy vậy, vẻ mặt vốn đã lạnh lùng của Tưởng Tử Hàn càng thêm giá rét.
Anh vô thức siết chặt tay, lạnh lùng gọi: “Chúc Minh Đức!”
Chúc Minh Đức bị gọi tên cũng nhìn thấy Tống Hân Nghiên.
Anh ta run lên, nhanh chóng trả lời: “Có!”
“Tôi không muốn nhìn thấy cô ta ở bất cứ đâu trong thủ đô! Mau đuổi người phụ nữ đó ra khỏi thủ đô đi!”
Chúc Minh Đức: “...”
Không nhận được câu trả lời, Tưởng Tử Hàn lạnh lùng nghiêng đầu, tầm mắt chiếu thẳng qua như kiếm.
Chúc Minh Đức lập tức run rẩy, cắn răng đáp: “Rõ!”
Tưởng Tử Hàn khịt mũi, sải chân dẫn người rời đi.
Chúc Minh Đức nhìn về hướng Tống Hân Nghiên biến mất, trong lòng kêu khổ không thôi.
Anh ta vội vàng lấy điện thoại ra, mở khung chat Zalo của Cố Vũ Tùng để cầu cứu.
Tống Hân Nghiên đợi cho đến khi anh đi rồi thì mới bước ra.
Cô lặng lẽ nhìn theo bóng lưng lạnh lùng của người đàn ông, hốc mũi đột nhiên chua xót.
Anh gầy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/duyen-troi-dinh-cau-ba-anh-khong-loi-thoat-dau/453696/chuong-400.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.