Tưởng Tử Hàn bình tĩnh đánh giá cô ta từ đầu đến chân, không có xúc động gì, cũng không tỏ ra phản cảm.
Anh lạnh nhạt vén chăn nằm lên giường, cầm điện thoại bắt đầu kiểm tra email.
Không từ chối!
Sở Thu Khánh như nhận được thêm khích lệ, lập tức vặn eo lắc hông đi tới bên giường.
Khi cô ta vừa định tới gần Tưởng Tử Hàn rồi bò lên trên giường thì Tưởng Tử Hàn đột nhiên cau lại đôi mày kiếm, vứt điện thoại đi đẩy cô ta ra, nằm sấp bên giường nôn khan.
Sở Thu Khánh hoang mang, sắc mặt lập tức thay đổi: “Anh sao vậy?”
Thấy Tưởng Tử Hàn khó chịu, cô ta vội vàng chạy đi rót một cốc nước ấm mang về: “Anh không sao chứ?”
Tưởng Tử Hàn nôn mấy lần, vốn dĩ đã dừng lại rồi.
Nhưng Sở Thu Khánh lại tới gần lần nữa, mùi thơm nồng đậm sặc mũi trên người cô ta lại đập tới.
Tưởng Tử Hàn vén chăn lên xuống giường, đẩy cô ta ra xông vào nhà vệ sinh.
Sở Thu Khánh đuổi theo.
Tưởng Tử Hàn nôn mửa dữ dội.
Sở Thu Khánh bị phản ứng của anh dọa cho sắc mặt tái nhợt, vội vàng lao ra ngoài gọi bác sĩ gia đình Charles.
Sau khi kiểm tra một lượt xong, Charles đi ra khỏi phòng Tưởng Tử Hàn.
Sở Thu Khánh vội vàng bước tới, quan tâm hỏi: “Thế nào rồi?”
Charles an ủi Sở Thu Khánh: “Yên tâm, không phải là di chứng để lại do bị thương đâu. Anh Tưởng chỉ bị chống đối về mặt sinh lý thôi.”
“Chống đối về mặt sinh lý?!” Sở Thu Khánh hoảng hốt, cau mày lại: “Đây
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/duyen-troi-dinh-cau-ba-anh-khong-loi-thoat-dau/453679/chuong-383.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.