Tưởng Tử Hàn im lặng hai giây, cũng không nói gì nữa.
“Được.” Anh trầm thấp nói: “Nếu như vậy thì em có thể tin anh nhiều hơn một chút, anh không nói nữa. Về sau nếu thật sự có chuyện gì, ít nhất vẫn có người chứng kiến thứ ba chứng minh trong sạch cho anh.”
Lời này gần như là tự giễu.
Tống Hân Nghiên từ trong lời nói của anh nghe ra sự buồn bã yếu ớt.
Nhưng vậy thì như nào chứ?!
Cô lạnh lùng bật cười: “Ha, anh ngược lại không chịu thiệt, tinh giống như hồ ly!”
Tâm trạng của Tưởng Tử Hàn chuyển biến tốt, ghé vào tai của cô nhỏ giọng vạch trần cô: “Thật ra em vốn cũng có ý này, không phải sao?”
Hô hấp nóng bỏng của anh phả vào gò má cần cổ của cô, Tống Hân Nghiên run rẩy trong vô thức.
Không cần nhìn không cần sờ cũng biết ở đó chắc chắn nổi một mảng da gà da vịt chi chít.
Cô thẹn và tức.
Tên này chắc chắn cố ý!
Đẩy mạnh anh ra, vừa chuẩn bị cất bước rời đi thì điện thoại đổ chuông.
Tống Hân Nghiên nghe: “Đầu Gỗ...”
Lời còn chưa nói xong thì nghe thấy Khương Thu Mộc ở đầu bên kia nói nhanh: “Nghiên, cái gì cũng đừng hỏi, mau xem hotsearch.”
Cũng không nói nhiều, bắt được trọng điểm trực tiếp cúp máy.
Trái tim của Tống Hân Nghiên tối lại, lập tức vào facebook.
#Cậu ba nhà họ Dạ rải cơm chó#
#Cặp vợ chồng xứng đôi nhất Đế Đô#
...
Tống Hân Nghiên lười xem những bài viết câu like đó, trực tiếp ấn vào.
Nguyên nhân của sự việc là có người tiết lộ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/duyen-troi-dinh-cau-ba-anh-khong-loi-thoat-dau/453640/chuong-344.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.