Phó Khoa rõ ràng vô cùng phấn khích: “Ellis là người đi đầu trong lĩnh vực thần kinh. Tất cả trường hợp mà ông ấy chữa khỏi đều được lưu hành trong các quyển sách giáo khoa về thần kinh học ở các nước. Thuốc mới mà ông ấy nhắc đến ngày hôm nay, tôi cũng từng đọc ở trên tạp chí y học cao nhất quốc tế, tuy vẫn đang trong giai đoạn thử nghiệm lâm sàng, nhưng trên quốc tế đã được đánh giá rõ ràng, ưu điểm vượt trội hơn nhược điểm!’
Nói đến đây, ông ta thở dài: “Loại thuốc này tuy chưa đưa ra thị trường, nhưng các bệnh viện trên toàn thế giới sớm đã bắt đầu xếp hàng xin mua rồi. Bệnh viện của chúng tôi cũng xin nhiều lần, chỉ là chúng tôi căn bản không lấy được số.”
Phó Khoa kiến nghị chân thành: “Nếu bà Thẩm có thể tiếp nhận chữa trị của chính giáo sư Ellis, chắc chắn là có thể chữa khỏi. Tình trạng của bà ấy vốn không phải tệ nhất, còn những tác dụng phụ kia, tổ chuyên gia của bệnh viện chúng tôi cũng đã nghiên cứu kỹ, căn bản không phải là chuyện gì cả. Rất nhiều thuốc sẽ có tác dụng phụ của mức độ nào đó, nói chốt lại, đây là tình huống bình thường trong quá trình dùng thuốc.”
Những lời này gần như giúp Tống Hân Nghiên hạ quyết tâm.
“Bác sĩ Phó, cảm ơn ông.”. Đọc truуệ? chuẩ? khô?g quả?g cáo + TR u?TR??eN.?? +
Tống Hân Nghiên cảm ơn xong thì quay lại phòng bệnh của Thẩm Hoài Ngưng ở bên bà.
Người có chướng ngại tinh thần sẽ rất nhạy cảm đối với môi trường và cái
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/duyen-troi-dinh-cau-ba-anh-khong-loi-thoat-dau/453639/chuong-343.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.