Tống Hân Nghiên nhìn về phía Tưởng Tử Hàn, niềm vui trong lòng nhanh chóng lắng xuống.
Nếu Tưởng Minh Trúc thật sự là con gái cô, vậy không phải Tưởng Tử Hàn chính là người đàn ông năm đó sao…
Hồi ức đó không hề tốt chút nào cả.
Cố Vũ Tùng vẫn luôn ở khoa giám định trông chừng.
Kết quả giám định vừa ra ngoài là vào tay anh ta ngay lập tức.
Nhìn qua một cái, anh ta lập tức vừa chấn động vừa thảng thốt, sững sờ ngay tại chỗ.
“Má ơi! Không phải người một nhà không vào chung một cửa! Mình chỉ tiện mồm nói ra một câu thôi mà, có cần cẩu huyết như vậy không chứ?”
Tại sao Minh Trúc lại được sinh ra, đến anh Hàn còn không nói rõ được.
Nhưng từ những chuyện quá khứ mà Tống Hân Nghiên nhớ lại sau khi thôi miên có thể thấy, chuyện năm đó nhìn thế nào cũng vô cùng cẩu huyết và ngược tâm.
Giờ chân tướng này lộ ra, cuộc hôn nhân của Tưởng Tử Hàn và Tống Hân Nghiên có lẽ sẽ trải qua một cơn địa chấn đây.
Cố Vũ Tùng lấy lại tinh thần, cố ép những suy nghĩ linh tinh trong lòng xuống, vội vàng ra khỏi khoa giám định, lấy điện thoại ra gọi cho Tưởng Tử Hàn.
“Tút…”
Tiếng tút mới vang lên một nửa thì đã bị đứt ngang.
Có người ở phía sau cướp mất điện thoại của anh ta rồi cúp máy.
Cố Vũ Tùng tức giận: “Là đứa nào muốn…”
Quay đầu lại nhìn thấy người đến, anh ta lập tức sững người: “Là anh sao?”
“Cố Vũ Tùng, lâu rồi không gặp!”
…
Trong phòng bệnh.
Tưởng Minh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/duyen-troi-dinh-cau-ba-anh-khong-loi-thoat-dau/453379/chuong-83.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.