"À, bố tôi chuyển công tác, nghe nói bà ở đây nên tôi ăn vạ bắt ông ấy cho chuyển trường đấy, có điều thủ tục hơi lằng nhằng, học bạ cũng chưa chuyển tới, bố tôi nhờ người lo giúp rồi, chắc là thứ Hai tuần sau nhập học thôi. Bà học lớp nào? Đến lúc đó tôi xin vào cùng lớp với bà."
Chu Dược nói xong lúc này mới nhìn thấy Giang Tứ, cau mày nhìn anh: "Hắn là ai? Vừa nãy không phải hắn đang tỏ tình với bà đấy chứ?"
Tim tôi đập thịch một cái thật mạnh, giống như có thứ gì đó vẫn luôn bị che giấu nay bị chọc thủng một lỗ nhỏ: "Anh tôi."
"Tôi đã bảo mà, ai đời tỏ tình ở cái chỗ khỉ ho cò gáy này? Đến bông hoa cũng chẳng có, lừa tình thì có."
Chu Dược cười hì hì chìa tay về phía Giang Tứ: "Chào người anh em, Chu Dược, bạn nối khố của Hứa Tranh."
Giang Tứ liếc nhìn tôi, hờ hững đưa tay ra: "Giang Tứ."
Chu Dược lúc đầu còn cười, ba giây sau người xoắn lại như con giòi: "Đau đau đau, buông tay!"
"Người anh em yếu thế."
Chu Dược ngẩn người, khó hiểu hỏi lại: "Yếu chỗ nào?"
Giang Tứ còn định nói nữa, tôi vội vàng chắn giữa hai người, nói với Chu Dược: "Buổi chiều bọn tôi còn có tiết, mai là thứ Bảy rồi, tôi mời ông đi ăn cua rang cay ông thích nhé, giờ tôi đi trước đây."
"Sao phải đợi đến mai, tôi đợi bà ngay ở cổng trường, tan học ca tối bọn mình đi ăn đồ nướng."
15.
Tôi còn định nói gì đó, Giang Tứ đã buông một câu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/duyen-troi-ban/4944179/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.