Anh biết thừa cô dỗi nhưng vẫn không bỏ được thái độ nhây.Cố tình vạch bụng cô lên để xoa kem trị rạn cho cô.Nhưng cô cố tình gạt tay anh ra kéo váy xuống mà ai kia đâu có vừa cứ cô hất tay ra lại đặt lên hai người vờn nhau chán chê đến khi cô đạp anh một cái xuống giường mà người bị đạp lại càng không vừa nữa.Vừa bị đạp xong anh đã ôm anh ra oai oái làm cô sợ phải chạy ngay xuống chỗ anh khi vừa ngồi xuống cạnh anh anh đã nhào lên ôm chầm lấy cô thủ thỉ
" Hết giận anh nhé!"
Cô cố tình giãy ra mà càng giãy anh càng ôm chặt hơn đến khi cô không giãy giụa nữa anh mới từ từ thả ra
" Nào anh xin lỗi vợ anh.Anh đã sai khi giành mẹ với anh hai của em.Em tha cho anh nhé!’
Cô phụng phịu nói " Không tha.Em đang dỗi anh "
Anh cưng chiều vuốt ve mái tóc cô " Được vậy anh sẽ làm em hết giận với một món quà ăn miếng trả miếng vào ngày mai được không?
Cô ngu ngơ nhìn anh: Là sao? Quà gì
" Muốn biết đúng không.Hết giận anh đi.Anh nói cho mà nghe "
Cừu non đã bị sói xám thu phục Minh Ngọc đã bị tư bản dụ dỗ thành công: Hết dỗi chốt kèo mà tư bản lại lật lọng hơn bánh tráng.
" Ủa sao em hết dỗi rồi mà anh không nói cho em biết vậy?"
Ai ngờ đâu anh liền đứng dậy bế cô đặt lên giường tắt điện hôn vào môi cô một cái tắt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/duyen-troi-ban-em-ve/3360289/chuong-89.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.