«Nếu trên đời này có định mệnh thì định mệnh của anh chính là em»
***
Mạc Khiêm Vũ nhẹ bước từng bước dài trên hành lang bệnh viện, không khí huyên náo giữa sự sống và cái chết ở nơi đây đối lập hoàn toàn với tâm trạng của anh hiện tại. Bao nhiêu năm chinh chiến nơi thương trường lừa lọc đã khiến anh tôi luyện được bản lĩnh bình tĩnh đối mặt với mọi rắc rối nhưng khi nghe bác sĩ kết luận nếu kiên trì phẫu thuật thì có lẽ tỉ lệ thành công không quá 20% thì anh lại bật khóc.
Đã bao lâu chưa rơi nước mắt?
Người bà đáng kính của anh, người đã dành cả cuộc đời lo cho đứa cháu ngoại thơ dại do đứa con gái câm trong một lần trót dại sinh ra. Những ngày tháng gian khổ cơm không đủ ăn lại phải nghe thiên hạ đàm tiếu về đứa con gái bị đàn ông lừa mà đẻ ra một đứa con hoang bà cụ đã nắm tay anh vượt qua hết thảy.
Những lúc cháu khát sữa mà khóc tới khản tiếng, bà lội mưa lội gió ôm chặt đứa cháu trong lòng chạy khắp thôn cùng ngõ hẻm xin người ta cho cháu bú nhờ. Láng giềng hắt hủi xua đuổi, bà cụ vẫn cắn răng chịu đựng cho tới khi cháu được ăn no. Nhìn con gái ngày một héo mòn chờ đợi người đàn ông không hề hay biết từ phương xa, bà chỉ biết ôm cháu vào lòng mà an ủi vỗ về.
Nhớ lại những ngày tháng gian khổ ấy, Mạc Khiêm Vũ tự nhủ bản thân phải phấn đấu hết sức mình cho bà và mẹ có cuộc sống hạnh phúc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/duyen-tinh-thu-3/139734/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.