Một tuần rồi Trí vẫn im lặng không nói bất cứ điều gì, hắn không gào khóc cũng không trả lời bất cứ câu hỏi nào của bà Lan. Hắn dán ánh nhìn vô cảm vào trần nhà rồi thi thoảng nhắm nghiền mắt lại để tâm trí được yên tĩnh. Hắn không ngờ mình khó khăn lắm mới mở lòng với một người thì người ấy bỗng hóa thành em gái. Cuộc tình này chắc chắn không thể đi tiếp nhưng hắn không cam lòng.
Bà Lan đánh rơi chiếc cốc khiến hắn giật mình. Hắn buồn rầu nhìn những mảnh vỡ dưới sàn và vài giọt máu chảy ra từ ngón tay mẹ mà liên tưởng đến hoàn cảnh của mình hiện tại. Hắn như một con thiêu thân sau khi lao tâm khổ tứ bày mưu tính kế cuối cùng chỉ nhận lại những tổn thương.
Hắn nhìn ngón tay bị thương của mẹ giọng nói yếu ớt cất lên:
“Mẹ phải cẩn thận đừng để mình bị thương.”
Bà Lan rưng rưng nước mắt khi nhìn thấy con trai cuối cùng cũng đã trò chuyện. Bà bước đến ngồi bên cạnh giường, sắc mặt không được tốt lắm:
“Mẹ xin lỗi, mẹ đã làm con tổn thương rất nhiều. Mẹ biết giờ mẹ nói những lời này cũng chẳng ích gì vì mọi chuyện cũng đã xảy ra rồi. Quãng đời còn lại mẹ sẽ dành tất cả để chăm sóc và yêu thương con.”
Những giọt nước mắt hối lỗi bắt đầu rơi trên gương mặt người mẹ đã quá nhiều đau thương. Bà Lan không kìm được bắt đầu nấc lên từng tiếng trong dày vò:
“Mẹ đã nói chuyện với Long và xin nó bỏ qua
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/duyen-so/3477188/chuong-74.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.