Sáng sớm, ông Tuấn ghé qua thăm hai mẹ con bà Lan. Từ sau khi chân tướng bị bại lộ, liên tiếp nhiều chuyện buồn xảy đến họ vẫn chưa có thời gian để hỏi thăm nhau dù đã nhiều năm xa cách. Trí vẫn đang ngủ, vết thương của hắn có dấu hiệu trở nặng hơn nữa cú sốc quá lớn đôi lúc khiến hắn chỉ muốn kết liễu đời mình.
Đợi Trí ngủ yên, bà Lan cùng ông Tuấn ra hành lang phía trước nói chuyện. Băng ghế trống hai người ngồi xuống, không gian yên ắng mãi một lúc sau bà Lan mới cất giọng:
“Nhiều năm qua anh sống thế nào? Công việc có tốt không?”
Ông Tuấn yên lặng ngắm nhìn gương mặt buồn bã, thất thần của người phụ nữ từng chung chăn gối thương cảm trả lời:
“Mọi thứ vẫn tốt. Còn em?”
Bà Lan ngẩng mặt nhìn vào đôi mắt của người đàn ông bà đã từng yêu không giấu được xúc động bật khóc, từng lời thốt ra trong nghẹn ngào:
“Nói tốt thì không được, nói không tốt cũng không được. Cuộc đời đã cho em quá nhiều khổ đau giờ em chỉ muốn được giải thoát mà thôi.”
Ông Tuấn ngồi xích lại để bà Lan ngã đầu lên vai mình. Tiếng khóc vang lên chỉ đủ để mình ông nghe thấy. Đây là lần hiếm hoi ông thấy người phụ nữ này đau khổ kể từ khi quen biết bởi bà xưa nay luôn mạnh mẽ, cố chấp và quyết đoán.
Ông vỗ nhẹ lên vai an ủi chỉ mong có thể tiếp thêm chút động lực để bà vượt qua mọi chuyện. Dù gì học cũng đều đã làm cha làm mẹ, đều đã trải qua nỗi đau của hôn nhân, con cái và những chuyện làm ăn ngoài xã hội nên có thể đồng cảm với nhau.
Ông Tuấn nhẹ giọng hỏi:
“Bây giờ anh có thể làm gì được cho em thì em hãy nói, chúng ta đã không còn là vợ chồng nhưng vẫn là những người bạn tốt của nhau. Anh sẽ cố gắng hết sức để lo cho em và con?”
Bà Lan gạt đi những giọt nước mắt, đôi mắt buồn rời rợi, bà dừng lại vài giây suy nghĩ rồi nói:
“Bây giờ vấn đề em lo nhất là Tân Thiên không có người tiếp quản. Long đã có sự nghiệp riêng còn Trí thì…”
Bà thở dài, bất lực.
“Em cũng không có tâm trạng để về công ty, ngày nào cũng phải túc trực ở đây chỉ sợ con nghĩ không thông rồi làm ra chuyện gì đáng tiếc. Nếu anh có thể hãy giúp em tiếp quản Tân Thiên trong thời gian này đợi đến khi mọi thứ ổn định lại rồi hẳn tính tiếp.”
Ngẫm lại hoàn cảnh bà Lan hiện tại khiến ông không thể không đau lòng, bất cứ cha mẹ nào cũng muốn con mình được hạnh phúc. Long dù đã khôn lớn nhưng chưa lúc nào thôi lo lắng cho cậu huống chi Trí vẫn chưa biết thế nào sao người làm mẹ lại không bận tâm.
Nhìn ánh mắt héo hon, gương mặt gầy đi trông thấy của bà Lan ông không biết nói gì hơn chỉ biết xót xa.
Mặt trời lên cao, một phần hành lang đã bị ánh nắng xâm chiếm. Ông Tuấn ra về không quên mang theo những lời bà Lan vừa nói. Ông Tuấn cũng bận rộn rất nhiều việc nhưng trước sự nhờ cậy của người xưa khó lòng từ chối.
…
Hôm nay, ngày đầu tiên ông Tuấn trở lại Tân Thiên - nơi đã gắn với một thời tuổi trẻ của ông - sau bao năm xa cách. Ông thật sự không thể không tán dương khi nó đã phát triển lớn mạnh hơn nhiều dưới sự dẫn dắt của bà Lan. Nói như thế không có nghĩa là ông không có năng lực chỉ là hướng đi của mỗi người mỗi khác.
Ông rất vui khi vẫn còn nhiều nhân sự đã bám trụ với công ty cho đến tận bây giờ. Họ cũng vô cùng vui mừng khi biết rằng người lãnh đạo mình đã từng quý mến nay đã quay trở lại.
Ông Tuấn được bà Lan ủy quyền vào vị trí Tổng giám đốc điều hành, sự việc này khiến cho gia đình Anne vô cùng khó chịu nhưng họ không thể phản đối bởi vì suy cho cùng Tân Thiên vẫn là của nhà họ Hồ.
Ông Anh nhận thấy tình hình đang chuyển biến theo hướng bất lợi cho mình nên đốc thúc Anne giải quyết dự án càng nhanh càng tốt.
Còn về phần Anne cô vẫn đang loay hoay vì chưa thỏa thuận được với gã kia về phần trăm lợi nhuận mà trông gã kia lại không có ý nhượng bộ.
Trong cuộc họp sáng nay, ông Tuấn thể hiện thái độ rất quan tâm đến dự án mà Anne đang phụ trách ông muốn cô đưa ra kế hoạch cụ thể cho thời gian sắp tới. Anne lần lựa cố gắng tìm cách trì hoãn khiến ông Tuấn sinh nghi.
Ông Tuấn đã ra lệnh cho các bộ phận nộp hết các giấy tờ, báo cáo liên quan đến dự án cho ông tự kiểm tra. Với những kinh nghiệm và khả năng phán đoán của mình ông tin rằng dự án này đang có gì uẩn khuất.
Ông quyết tâm sẽ điều hành Tân Thiên thật tốt cho đến ngày giao lại cho bà Lan coi như là chút ân tình của những năm tháng là vợ chồng.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]