🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau
Hôm nay, Nguyên gọi điện thoại hỏi thăm Thu cuộc sống ở quê thế nào, khi nào sẽ lên thành phố, phút chốc lòng Thu bồi hồi, nghẹn ngào không nói nên lời. Thành phố ư? Trở lại nơi đã xảy từng xảy ra bao chuyện không vui, lúc trở về quê Thu chưa từng nghĩ sẽ có lúc quay lại còn bây giờ thì sao?

Thu nhủ lòng, trở lại là sẽ phải bắt đầu mọi thứ thêm lần nữa nhưng quê mình còn nghèo nếu cứ ở mãi đây thì cũng sẽ chẳng làm được gì hơn nữa ba cô mỗi ngày một già yếu chỉ dựa vào mảnh ruộng, mảnh vườn thì sẽ không thể lo được cho ngày mai. Thu còn trẻ và là lao động chính duy nhất trong nhà, cô không thể ích kỷ chỉ nghĩ cho riêng mình. Thu lặng lẽ dưới hiên ngắm ánh mặt trời cuối hạ xuyên qua cành cây, ánh nắng nhợt nhạt, yếu ớt như tâm tư do dự không dứt khoát của chính mình.

Bữa tối hôm nay vẫn giống như mọi ngày, một ít cá kho mặn, một ít rau luộc và một tô canh bầu nho nhỏ. Ông Hùng gắp cho con gái một miếng cá liệt bỏ vào chén. Ông thấy sắc mặt Thu hôm nay không được tốt, ông e dè hỏi:

“Hôm nay, con sao thế? Trong lòng có chuyện gì khó nghĩ sao?”

Thu dừng đôi đũa, đặt chén xuống bàn nhẹ nhàng, ngẩng mặt lên nhìn người cha già đối diện:

“Ba, con nghĩ kỹ rồi, con sẽ quay lại thành phố tìm việc.”

Ông Hùng nghe Thu nói thì bất ngờ nhưng rồi cũng phần nào hiểu ra lý do, ông không nói gì chỉ gật đầu.

Để ba ở nhà một mình Thu không yên tâm nên dặn dò thật kỹ:

“Con đi rồi một mình ba ở nhà con không yên tâm, nếu có việc gì cần ba phải gọi cho con ngay đừng vì sợ con lo lắng mà giấu giếm.”

Ông Hùng nhìn con gái với ánh mắt tràn ngập yêu thương, khẽ cất lời:

“Ba biết rồi. Khi nào con đi? Lên thành phố rồi con dự định sẽ làm gì?”

Thu chững lại, đôi mắt buồn long lanh những giọt lệ cứ như sắp trào ra:

“Nguyên sẽ giúp con tìm một công việc phù hợp. Khi nào sắp xếp ổn thỏa mọi chuyện con sẽ về thăm ba.”

Ông Hùng rất buồn khi Thu một lần nữa lại đi xa nhưng với hoàn cảnh hiện tại ông không thể làm gì khác. Ông cũng muốn con gái sớm quên hết những chuyện đau lòng để bắt đầu cuộc sống mới. Thu cần có công việc, sự nghiệp và những định hướng mới cho cuộc sống của mình, cô không thể cứ ở mãi trong vòng luẩn quẩn của sự bế tắc. Xét ở một góc độ nào đó, ông Hùng cũng phần nào yên tâm khi Thu quyết định bắt đầu lại mọi thứ.

Tiễn con gái lên xe, ông Hùng vẫy tay chào tạm biệt nước mắt lưng tròng, bàn tay xương xương phất nhẹ mà lòng đau như cắt.



Sau khi lên thành phố, Thu đến sống chung với Nguyên trong căn hộ nhỏ của Nguyên. Nguyên và Hoàng đều muốn Thu đến làm việc trong công ty của Hoàng nhưng Thu một mực từ chối. Thu xưa nay chưa từng làm việc trong ngành truyền thông hơn nữa Thu muốn tìm một công việc mình yêu thích nhưng trước đây đã từng bỏ lỡ.

Nhà Nguyên cũng khá đầy đủ, tuy nhiên vì Thu mới đến nên một vài vật dụng cá nhân cô cần phải mua. Nguyên đã đi làm từ sớm, Thu một mình ra siêu thị mua ít đồ sẵn tiện nhìn xem có nơi nào đăng thông báo tuyển dụng nhân sự.

Rời xa Sài Gòn chỉ nửa năm mà khi trở lại Thu đã không còn nhớ được những con đường quen thuộc mình đã từng qua. Cảm nhận của cô lúc này, Sài Gòn vừa xa lạ lại vừa thân quen. Xa lạ vì sự đổi mới từng ngày của thành phố, thân quen vì đâu đó phảng phất bóng dáng của một người mà cô đã từng rất quen thuộc.

Lòng vòng mãi cuối cùng Thu cũng đến được một siêu thị gần nhà nhất có thể, siêu thị này rất lớn bán rất nhiều mặt hàng khác nhau, có thể nói không thiếu thứ gì. Thu cầm bàn chải đánh răng hiệu PS, những chiếc lông mềm mượt, rất êm và rất tốt cho răng bất giác cô bỏ xuống, trái tim rơi mất một nhịp. Đây là loại bàn chải mà Long từng rất thích, ngày trước anh cũng từng đưa cô đi siêu thị và mua cho cô từng món đồ dù là nhỏ nhặt nhất. Anh thường căn dặn cô đủ điều về công dụng, cách dùng và cách bảo quản những lần như thế cô thường trêu anh giống ông cụ non. Hôm nay, Thu đi mua những thứ này chỉ một mình, cảm giác trống vắng và cô đơn biết bao.

Thu đến gian hàng khác xem tiếp đến khi mau xong thì đồng hồ đã hiện mười giờ. Đến quầy tính tiền rồi trở về nhà nấu cơm, buổi trưa chỉ có mình cô, Nguyên đi làm chiều mới về.

Hôm nay, Trí đi siêu thị mua ít đồ vì hắn muốn tự tay chuẩn bị cho mẹ một bữa tiệc sinh nhật nho nhỏ. Khi đang ở quầy tính tiền nhìn ra phía cửa lớn, hắn bất chợt nhận ra ai đó rất quen. Sau một giây suy nghĩ trong đầu hắn liền hiện ra một cái tên mà hắn không thể nào quên. Trí vội vàng đuổi theo mặc cho cô thu ngân gọi lại. Hắn bây giờ không nghĩ gì cả chỉ biết là hắn nhất định phải gặp được cô gái ấy trong hôm nay.

Ngồi trên xe, Thu cố gắng quan sát thật kỹ để sau này có thể tự đi một mình. Phố xá Sài Gòn mỗi ngày chỉ có thể đông thêm chứ không hề giảm. Hai bên đường cửa hiệu san sát, rồi chiếc xe rẽ vào một con đường nhỏ hơn nhưng vẫn còn nhộn nhịp cho đến khi dừng lại trước một khu chung cư. Vừa bước xuống xe thì phía sau một chiếc taxi khác cũng vừa đến. Nhìn người đàn ông vừa bước xuống xe, Thu không thể không ngạc nhiên, sao hắn lại biết cô ở đây và hắn đến đây để làm gì?
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.