Sau khi tạm biệt Thu ở bến xe, Hoàng đưa Nguyên về nhà. Kể từ khi xe bắt đầu lăn bánh, Hoàng và Nguyên vẫn im lặng chẳng ai nói lời nào. Một lúc sau, Nguyên ngại ngùng hỏi nhỏ:
“Dự án vẫn đang tiến triển tốt chứ?”
Hoàng vẫn chăm chú vào con đường trước mặt, cậu vô tâm tới mức không cảm nhận được cô gái bên cạnh rất quan tâm và rất muốn được trò chuyện với mình. Trong suốt buổi gặp, Hoàng luôn hỏi Thu về việc cô dự định thế nào sau khi về quê, có quay lại thành phố nữa không mà quên mất Nguyên cũng đang ở đó.
Rồi bỗng cậu giật mình nhận ra có người vừa hỏi mình nên đáp lại:
“Ừ. Mọi thứ vẫn ổn.”
Nguyên khẽ nở nụ cười buồn trước câu trả lời như qua loa của Hoàng bởi cậu đang bận tâm đến chuyện khác. Tâm trí của Hoàng không ở nơi này .
Nguyên dặn lòng đừng buồn nữa, cô quay sang Hoàng nói vài lời động viên:
“Mấy ngày nay cậu vất vả nhiều rồi, mọi chuyện rồi sẽ qua thôi, đừng lo lắng quá.”
Nghe Nguyên nói thế, Hoàng khẽ nhìn cô, ánh mắt đồng cảm:
“Cậu cũng nên nghỉ ngơi nhiều, nhớ giữ gìn sức khỏe.”
Chiếc xe dừng lại ở con phố trước cửa nhà Nguyên, cô sống một mình trong một căn hộ nhỏ. Đây không phải là một khu phố nhộn nhịp nhưng an ninh cũng rất ổn. Dù hai người làm việc chung một công ty và còn là bạn bè từ lâu nhưng đây là lần đầu tiên Hoàng đưa Nguyên về nhà.
Hoàng ngắm nhìn rõ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/duyen-so/3477171/chuong-57.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.