Ông Anh đã xuất viện về nhà. Từ khi biết chuyện Long từ chối hôn sự với Anne, ông vừa lo lắng vừa tức giận. Ông sợ con gái sẽ thiệt thòi nên đã tìm mọi cách để Anne được nhanh chóng gả vào hào môn.
Ông Anh cho người chuẩn bị xe. Bà Đào thấy thế liền hỏi.
“Ông muốn đi đâu vậy? Ông mới về nhà sao không chịu nghỉ ngơi?”
Biết không thể giấu được vợ, ông từ tốn nói ra ý định của mình.
“Tôi phải đến Tân Thiên một chuyến. Chuyện này không thể để lâu.”
Thấy chồng kiên quyết, bà Đào lo lắng nên cũng muốn đi theo.
“Vậy để tôi đi cùng ông.”
Vừa mới trở về từ miền trung, bà Lan cảm thấy trong người hơi mệt nên sáng nay đến công ty muộn hơn mọi ngày. Bà vừa ngồi xuống ghế, cô thư ký vào thông báo có vợ chồng ông Anh đến tìm. Bà Lan ngạc nhiên, dự cảm có chuyện gì sắp xảy ra.
“Mời anh chị ngồi. Anh đã khỏe lại và còn đến đây thế này tôi rất vui.”
Bà Lan niềm nở chào họ. Vợ chồng ông Anh ngồi xuống ghế sô pha. Ông Anh chậm rãi quan sát kỹ mọi thứ rồi từ từ cất giọng.
“Cũng lâu rồi tôi chưa đến Tân Thiên. Hôm nay, tôi đến đây là có chuyện muốn bàn với chị. Nói thật tôi thấy hơi ngại khi đường đột nhắc tới chuyện này.
Nhưng chúng ta là chỗ làm ăn lâu năm, có mối giao hảo hơn nữa lại sắp trở thành sui gia. Tôi nay đã tuổi cao sức yếu, lại vừa bị bệnh nặng, chuyện làm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/duyen-so/3477156/chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.