Bước vào nhà hàng theo sự chỉ dẫn của chú Quân, cậu nhìn thấy ba đã đợi sẵn ở đó. Bàn ăn được bày biện rất tinh tế, chiếc bàn rộng lớn nhưng chỉ có hai người: ba và cậu chưa bao giờ khoảng cách giữa hai người lại lớn đến vậy. Ba nhìn cậu với ánh mắt trìu mến bao ngày nhưng hôm nay đôi mắt ấy còn ẩn chứa chút đau lòng và một chút… có lỗi.
Kể từ khi cậu bước vào ông vẫn im lặng chưa nói lời nào. Gương mặt chững chạc, chín chắn của người đàn ông từng trải hiểu người, hiểu đời này đang bị che lấp bởi nỗi ưu tư và tổn thương. Ông nhìn cậu con trai của mình thật kỹ từ khuôn mặt đến vóc dáng và rồi ánh nhìn đó cuối cùng cũng chạm vào trái tim cậu - nơi mọi thứ bắt đầu là trái tim và đó cũng sẽ là nơi kết thúc.
Long bước đến gần hơn để chào ba rồi ngồi vào bàn. Chiếc ghế đã được kéo sẵn đợi cậu từ bao giờ. Ba cậu vẫn không nói câu nào chỉ gật đầu nhẹ rồi trầm ngâm. Cổ họng ông nghẹn lại chẳng biết sẽ thốt ra lời nào đầu tiên. Ông vẫn chú mục vào cậu như một người nhìn chằm chằm vào thứ mà họ sắp đưa ra quyết định quan trọng liên quan tới nó.
“Cuối tuần này phiên tòa sẽ được mở lại và sẽ có kết quả cuối cùng về việc ly hôn của ba mẹ.”
Ông nói một cách chậm rãi rồi dừng lại quan sát thái độ của cậu con trai sau đó tiếp lời.
“Ba hy vọng con hiểu cho ba
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/duyen-so/3475635/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.