Hôm nay, bầu trời xám xịt hẳn đi, buổi sáng mà cứ như buổi chiều. Ông mặt trời lười biếng nên chẳng buồn thức giấc hay cái lạnh của mùa đông đã ru ông vào giấc ngủ ngàn thu.
Vừa đặt chân đến đầu cầu thang, Long đã nghe tiếng của mẹ.
“Anh về đây làm gì nữa, anh đã ra khỏi nhà rồi sao không đi luôn.”
Bà nói như hét, giọng nói vang vọng trong ngôi nhà rộng lớn. Âm thanh chạm vào các vách tường rồi bị giam hãm lại dội vào tai nghe sao mà chua chát.
“Tôi về thăm thằng Long. Tôi nghe nói hôm qua nó vừa bị thương.”
Ba cậu - ông Tuấn bình tĩnh đáp, ánh mắt buồn đọng lại trong trên đôi mi u sầu.
“Anh mà cũng còn nghĩ tới con nữa sao? Việc ly hôn của chúng ta vẫn chưa giải quyết xong. Anh đừng hòng lén lút lấy tiền của tôi cho người phụ nữ khác bên ngoài.”
Mẹ cậu không kìm chế được sự tức giận, bà buộc tội ba cậu đã rũ bỏ gia đình vì người phụ nữ khác. Ánh mắt ánh lên từng tia lửa như thiêu đốt mọi thứ xung quanh và cả chính bản thân bà. Sự tức giận như ngọn lửa sắp bùng cháy sau bao năm tháng ẩn náu trong đống tro tàn.
“Tôi chẳng có người phụ nữ nào bên ngoài cả.”
Ba cậu cũng bắt đầu lớn tiếng, giọng nói cứng cỏi, đanh thép đáp trả, đau khổ được ẩn giấu trong nụ cười nhạt mà lạnh đến tê người.
“Anh nói dối.”
Bà chú mục vào ba cậu không bỏ sót bất cứ cử chỉ, hành
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/duyen-so/3475633/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.