Hồi bên Lào, tôi có một người bạn thân nhiều tuổi hơn tôi mà gia đình ba mẹ khá giả mới đưa con đi xuống Viêntiane (Vạn Tượng) học. Anh là người vui tính và thích nói vui vẻ với các đàn em:
- Năm tới anh đi học ở Vạn Tượng với một đứa em.
- Anh có bà con ở đó à? - Tôi hỏi.
- Mướn nhà em ơi!
- Đừng quên gửi thư hay quên nhau nghe anh!
Hai anh em đó cười nói với tôi:
- Khỏi lo em!
Một thời gian mấy tháng trôi qua, tôi gặp ba mẹ hai anh em đó, tôi cúi đầu chào và hỏi thăm hai anh em ra sao, ba mẹ chép miệng và lắc đầu:
- Hai đứa con này nghịch ngợm quá, đi học mà gây chuyện ba mẹ lo và đang đi vào chùa cầu xin giúp nè.
Tôi nói:
- Xa ba mẹ chắc nghịch một chút đó thôi.
Bà mẹ của hai anh nói tiếp:
- Lúc nào nó về con hỏi nó, mẹ vội vào chùa con!
Tôi cúi đầu chào tạm biệt.
Trong một thời gian đằng đẳng trôi qua, đã tới mùa hè nữa rồi, tôi lại được gặp anh đó nữa tôi mới hỏi, nhưng tôi chưa kịp nói thì anh kéo tay tôi ngồi xuống chuyện trò một năm đã xa nhau:
- Mình ngồi ở bậc cầu thang chùa kia trò chuyện vui lâu ngày không được gặp nhau, tôi nói:
- Để tôi qua đường mua hai chai nước ngọt, rồi anh em mình kể nhau nghe.
Khi hai anh em xuống Vạn Tượng thì ba mẹ đã mướn nhà cho rồi, thì bỗng nhiên có một bà già đến nói: “Ở làng Salàđèng xa đây
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/duyen-so-gap-ma/225431/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.