Ánh trăng sáng bị trùm lấy bởi màn đêm, trời dần nổi những cơn gió nhè nhẹ, hôm nay là ngày 21 tháng 9 - cái ngày vô cùng đặc biệt của Nam Thần Màn Đêm Vương Tuấn Khải. Vậy mà chỉ trong chốc lát, bữa tiệc linh đình kia đã trở thành một màn giao chiến lịch sử giữa Pháp Dịch - Vương Gia. Góc phố không một ai ra vào ngoài 3 người họ. Thiên Tỉ choàng một tay ôm lấy thân hình bé nhỏ của Thiên An, một tay cầm khẩu súng đen chĩa vào Vương Tuấn Khải. Giữa bối cảnh hiểm trở ngay tại thời điểm này, Triệu Thiên An cảm thấy đau đớn vô cùng, Dịch Dương Thiên Tỉ không phải ruột thịt gì với cô, hắn chỉ coi cô là một món đồ chung một người mẹ và bản thân hắn phải bảo vệ giống như nhiệm vụ bắt buộc được giao mà thôi. Còn Vương Tuấn Khải ư? Anh ta thì đâu có quan tâm gì đến tình người, chẳng qua là vì Thiên Tỉ đã cả gan phá hỏng bữa tiệc sinh nhật của Vương Gia nên anh mới giận dữ như vậy. Cô cố kìm nén những giọt nước mắt chua chát trong lòng, mạnh mẽ khuyên ngăn: - Các anh thôi đi, tính mạng con người đâu phải đồ chơi, muốn sống thì sống, muốn chết thì chết! Đừng làm trò trẻ con như vậy nữa, giữ hận chuốc oán thì có lợi ích gì chứ?!
Không một lời đáp cho nỗi khắc khổ của cô, hai người con trai kia chỉ đứng như vậy, nhìn nhau với ánh mắt mang mảng màu đen sẫm của hận thù.
Dịch Dương Thiên Tỉ thản nhiên hỏi người đối diện:
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/duyen-phan-tfboys-version/2411045/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.