🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Căn phòng trống rỗng, chỉ còn mình Vô Ngạn ngồi yên lặng. Cửa khẽ mở. Thân hình tiểu Phúc – chính là tên tiểu nhị mà vẫn hay chiếu cố Hạ Tịch Mạn – tiến vào. Khuôn mặt hắn lộ vẻ chân chó điển hình, kêu lên 1 tiếng chủ nhân.



Hình như dạo này ta quá bao dung cho các ngươi nhỉ? – giọng hắn nhẹ tênh



- Chủ nhân, ta là tận lực làm việc mà. – hắn cười cười.



- Bên kia thế nào rồi?



- Lần này bọn chúng cũng là cược 1 ván lớn. Đáng tiếc là không ngờ ngươi được cứu sống. – Tiểu Phúc tử biểu tình lạnh lẽo khác hẳn lúc nãy. – phía bên a Lộc đã an toàn. Cần ta đưa tiểu nương tử nhà ngươi về trước? – hắn lại lơ đễnh cười.



- Lại nói… – giọng Vô Ngạn như bâng quơ – ngươi xem ta mới đi bao lâu? Ta nói ngươi để ý nàng kiểu gì vậy? Tên đó là ai?



- Hì hì hì, là do ta vô ý. Ta thấy nàng quanh quẩn buồn chán mới bảo nàng đi xem cái triển lãm của vị họa thánh kia, nào ngờ nàng dẫn người về luôn. Ta nói, nhưng tên tiểu tử kia còn chưa có biết nàng là nữ nhân.



- Hừ. Họ quen nhau bao lâu rồi?



- Hắc hắc hắc… Lão đại à… là… ngay sau hôm người rời đi 1 ngày



“Rầm” tiếng bàn gỗ gãy làm đôi. A Phúc toát mồ hôi lạnh. Thôi xong, vị chủ nhân này…



Bình tĩnh bình tĩnh… A, không phải hôm nay nàng khai diễn gì đó sao? Nàng dặn ngươi qua sớm cơ

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/duyen-phan-ngan-nam/2379327/chuong-6.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Duyên Phận Ngàn Năm
Chương 6
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.